Chương trước
Chương sau
Diệp phàm nhìn ông ta bình thản nói: “Cho ông ba phút, gọi người đứng đầu của nhà các ông ra đây, bằng không tôi sẽ giết sạch cả nhà họ Chung!”

Võ đường bị thiêu đốt trong lúc đường chủ không có ở đó, cho nên Diệp Phàm bây giờ rơi vào thế bị động.  

Từ chỗ Hồng Đào biết được, đường chủ của võ đường rất mạnh.  

Đường chủ cũng là một người cơ hội, hơn nữa võ công cũng rất lợi hại.  

Gần như đã gần đạt tới cảnh giới cao nhất của tiểu tông sư, còn Diệp Phàm chẳng qua cũng chỉ vừa mới lên tới cảnh giới tiểu tông sư chưa được bao lâu, chỉ có điều sức chiến đấu của anh tương đối mạnh.  

Cảnh giới tiểu tông sư, thường được chia làm bốn cảnh giới, Sơ Nhập, Đăng Đường, Nhập Thất và Điên Phong.  

Có điều, cũng có người thích gọi cảnh giớ Nhập Thất là cảnh giới đại thành.  

Lúc này đây đang có một người gần tiến tới cảnh giới Điên Phong đang trong bóng tối quan sát anh, bất kỳ lúc nào cũng có thể tấn công một đòn chí mạng.  

Và càng quan trọng hơn là, đường chủ võ đường nếu như nhắm vào nhóm Hàn Tuyết, thì bọn họ sẽ chết chắc.  

Cho nên, nếu như đã đánh tới nhà họ Chung, thì đương nhiên anh sẽ không để người đứng đầu nhà họ Chung chạy thoát được, anh sẽ không phạm phải sai lầm này lần thứ hai.  

Thậm chí, anh nghe nói Chung Thánh Thủ là trưởng lão có tiếng của võ đường.  

Còn lúc này, tại thành phố Ninh cách thành phố Cảng hơn nghìn cây số, tại một hòn đảo nhỏ Hồ Tâm, phát ra một tiếng gầm rất lớn.  

Người này là một người đàn ông trung niên mặt đen, thân hình không cao, lúc này đang nhìn điện thoại mà gào lên, sát khí trên người toả ra mãnh liệt.  

“Tiết huynh, xảy ra chuyện gì vậy?”, hai người đàn ông đứng bên cạnh đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, một trong số họ vội vàng hỏi.  

“Võ đường không còn nữa rồi!”  

Người đàn ông trung niên mặt đen nghiến chặt răng, hai mắt tức long sòng sọc, tròng mắt đỏ ngầu giống như thú dữ.  

“Rốt cuộc là thế nào?”  

Người đàn ông đó hỏi, rồi cũng vội vàng mở điện thoại ra xem, tìm kiếm thông tin xảy ra gần đây của võ đường trong giới võ lâm.  

“Xì!”  

Khi nhìn thấy những xác chết nằm la liệt trong võ đường, cùng với cảnh võ đường bị thiêu trụi hoàn toàn, ông ta cùng người đàn ông đứng bên cạnh không khỏi kinh ngạc.  

“Tại tôi, tất cả đều tại tôi, a a a...”  

Người đàn ông trung niên mặt đen ra sức tát vào mặt mình một cái, người đàn ông này tên Tiết Trường Quân, chính là đường chủ võ đường.  

Ba ngày trước, hai người bạn thân này nói cho ông ta biết, có mấy thế lực phát hiện ra một loại kỳ dược, nên gọi ông ta tới cùng tranh cướp nó.  

Ba người cùng chiến đấu với các thế lực kia, sau đó may mắn đã cướp được một phần.  

Sau khi cướp xong, ba người cùng tới đảo Hồ Tâm này, để tránh bị làm phiền trong lúc luyện hoá hấp thụ.  

Hoặc là tránh bị kẻ thù tìm tới tận cửa, còn Tiết Trường Quân trước khi rời khỏi võ đường cũng đã dặn không có việc gì quan trọng thì đừng làm phiền tới ông ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.