Những vết sẹo chằng chịt, vết thương cũ còn chưa lành, đã xuất hiện vết thương mới, rất khó có thể tưởng tượng nổi một người trên người lại có nhiều vết thương tới nhường vậy.
“Các cô xử lý đi, tôi và Tử Di ra ngoài đi dạo...”, Long Linh gọi Hàn Tử Di, quay đầu rồi đi ra ngoài.
Hàn Tử Di không muốn đi, nhưng thân là em vợ ở lại đây có chút không thích hợp, dù sao vị trí vết thương của Diệp Phàm cũng không thuận tiện.
Trong phòng khách chỉ còn lại Diệp Phàm, Hàn Tuyết và Linh Hồ Uyển Nhi.
Đây là lần đầu tiên ba người bọn họ cùng ở với nhau.
Nhất thời sáu mắt nhìn nhau, không khí trở nên có chút gượng gạo, Diệp Phàm chợt chột dạ.
“Khụ, đều là vết thương nhẹ, không cần xử lý”.
“Không được!”
Hai giọng nói cùng vang lên một lúc, Diệp Phàm không dám ho he, không khí càng có phần mất tự nhiên hơn
“Hàn Tuyết, cô xử lý cho anh ấy đi, tôi đi ra trước”.
Linh Hồ Uyển Nhi không chịu nổi, nét mặt chợt ửng đỏ, dù sao người ta cũng là chính thất, còn danh phận của mình quả thật có hơi ngại.
Thế nhưng, cô ta vừa bước đi, một bàn tay liền níu lấy tay cô ta lại, Linh Hồ Uyển Nhi quay đầu lại, ánh mắt tỏ rõ sự kinh ngạc.
Là Hàn Tuyết nắm tay cô ta lại, chỉ thấy Hàn Tuyết nở nụ cười hiền dịu: “Uyển Nhi, cô rõ việc xử lý vết thương hơn tôi, tôi sẽ hỗ trợ cho cô, chúng ta cùng xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256575/chuong-1363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.