Tiết Trường Quân lạnh lùng cười: “Vậy ông đi chết đi”.
“Đừng mà, tôi không có số điện thoại của hắn ta, nhưng tôi biết có người có...”, Hàn Húc Đông bị doạ sợ khiếp vía, liền cắn răng mà nói.
“Ai?”
“Hàn Tại Dần, em trai tôi!”
Tại ban công tầng trên cách đó không xa, Hàn Tại Dần nắm chặt nắm đấm của mình lại, thậm chí còn nắm rất chặt.
Đầu ngón tay của ông ta bật máu, ông ta hận, sự thù hận chất chứa trong lòng ông ta!
Hoá ra tất cả mọi chuyện đều là do ông ta tự tưởng tượng, hoá ra những ngày này, người nhà họ Hàn đều giả vờ đối tốt với ông ta.
Còn vào thời khắc quan trọng đã không ngần ngại mà bán đứng ông ta, sớm biết như vậy ông ta nên nghe lời Diệp Phàm và Hàn Tuyết, không đến tiếp tay cho kẻ xấu, để nhà họ Hàn tự sinh tự diệt.
Còn bây giờ, bởi sự mềm lòng của ông ta, mà dẫn tới bản thân rơi vào nguy hiểm.
Hơn nữa, lại còn phải để Diệp Phàm tới cứu.
Hàn Tại Dần không kìm được mà cho mình một cái bạt tai, đánh cho tỉnh cái sự mềm lòng của mình.
Hàn Húc Đông cũng lại lần nữa nói ra tên Hàn Tại Dần, Tiết Trường Quân gật đầu, xem ra Hàn Tại Dần rất quan trọng.
“Ông đi vào tìm ông ta ra cho tôi, một phút tôi giết chết một người, đi mau!”
Tiết Trường Quân thả Hàn Húc Đông ra, cánh tay tránh của ông ta đau nhức vô cùng.
Ông ta kinh ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256532/chuong-1385.html