Là người tại sao lại có thể tung ra chưởng mạnh như thế?
Bọn họ không hiểu sự đáng sợ của võ thuật cổ đại, Hàn Húc Đông đứng một bên mà run người.
Tiết Trường Quân quá mạnh, nhưng điều này chẳng liên quan gì tới ông ta.
Nhưng không ngờ Diệp Phàm lại mạnh tới như vậy, nghe Diệp Bách Hào nói là một chuyện, còn tận mắt chứng kiến lại là chuyện khác.
“Diệp Phàm, cậu chết chắc rồi...”
Hàn Húc Đông tự nhủ, ông ta rất hy vọng Diệp Phàm chết quách đi, ông ta sợ sau khi Diệp Phàm thắng sẽ xử lý ông ta, dù sao ông ta cũng bán đứng Hàn Tại Dần.
Diệp Phàm lùi lại về sau ba bước, còn Tiết Trường Quân chỉ lùi lại về sau đúng một bước rồi liền dừng bước.
Trận quyết đấu này, Diệp Phàm hơi dưới nước một chút!
“Đánh lại!”
Trong lòng Tiết Trường Quân cũng đã có sẵn chủ ý, cuộc quyết đấu của cao thủ, nếu bị dưới nước nửa chiêu, cũng coi như là đòn trí mạng!
Cú đấm như san rừng xẻ núi, một chưởng tung ra mang theo tiếng phá không mãnh liệt, phá vỡ sự phòng ngự của Diệp Phàm, rồi đập thẳng vào lồng ngực của anh.
“Làm sao có thể?”
Tiết Trường Quân hét lớn, Diệp Phàm quả thật đã bị trúng một chưởng như san rừng xẻ núi đánh bay, nhưng lại không hề nôn ra một ngụm máu.
Chứ đừng nói xương ức có hề hấn gì.
Hơn nữa, chưởng này tung ra còn tạo ra một tiếng vọng lại cực lớn, giống như đánh vào giáp hộ thân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256520/chuong-1392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.