Tên sát thủ cả người run rẩy, viên gạch bay nhanh đến cũng vỡ nát mà đầu tên sát thủ cũng chảy máu.
Diệp Phàm lúc này cũng cảm nhận được ở bên cạnh, nhảy lên quất mạnh roi vào lưng tên sát thủ.
A!
Tên sát thủ kêu rên đau đớn nhưng Diệp Phàm cũng chưa dừng lại, hai tay đấm thẳng vào tên sát thủ dưới đất.
Cho đến khi nắm đấm của anh đẫm máu thì mới dừng lại.
Tay bị Diệp Phàm đánh mạnh, miệng không ngừng kêu gào.
Người nhà họ Hàn trợn tròn mắt nhìn, người định ám sát Diệp Phàm chính là Hàn Lập Minh vừa mới còn khóc lóc.
Bố của hắn ta bị Tiết Trường Quân giết, sao chớp mắt cái hắn ta đã quay ra giết Diệp Phàm rồi?
“Diệp Phàm, xin cậu hãy nương tay, đó là Lập Minh, em họ của Tiểu Tuyết đấy…”
Có người nhà họ Hàn lên tiếng, bởi vì tiếng kêu gào quá thảm thiết, tưởng chừng như xương của hắn ta đã bị Diệp Phàm đánh gãy rồi.
“Mọi người nói hắn ta là Hàn Lập Minh?”
Diệp Phàm nhếch mép cười, Hàn Lập Minh là một tên lưu manh nhãi nhép, sao có thể có sức mạnh ám sát anh như vậy?
Hơn nữa, anh không lạ gì Hàn Lập Minh này, hồi trước hắn ta còn là tay sai của Hàn Bách Hào.
Hành động chính xác của một kẻ tham sống sợ chết chính là dù bố hắn ta bị giết, hắn cũng sẽ không khóc lóc, mà phải đi tranh giành tài sản mới đúng.
Diệp Phàm giơ chân giẫm lên mắt cá chân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256493/chuong-1405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.