Lý Thanh Dương đáp lời cô ta, Lý Thanh Nguyệt vươn tay đỡ Lý Thanh Hà, chau mày nói: “Khóe miệng em chảy máu rồi, không sao chứ?”
“Không sao chị cả…”, Lý Thanh Nguyệt về rồi, Lý Thanh Hà cũng rất vui mừng.
“Hừ, trào cả máu miệng rồi còn nói không sao, chị chém chết ông ta!”
Nói đoạn, Lý Thanh Nguyệt đột ngột quay người, chỉ trường kiếm về phía ngũ trưởng lão Âu Dương, đạp chân lao về phía ông ta.
“Láo xược, mồm miệng ngông cuồng!”
Ngũ trưởng lão Âu Dương lập tức nổi giận, một đứa con gái dám nói chém chết ông ta, đúng là chuyện hài nhất thế gian!
Ngũ trưởng lão Âu Dương gầm vang, chạy như bay về phía Lý Thanh Nguyệt, ông ta không có ý định bỏ thanh đao rắt bên hông xuống.
Ông ta tự tin có thể đánh bại Lý Thanh Nguyệt, bởi vậy nên động tác của ông ta rất tùy tiện, khí kình vẫn giữ ở cánh tay, giơ tay về mũi kiếm của Lý Thanh Nguyệt.
“Không xong rồi!”
Cánh tay vừa giơ ra, ngũ trưởng lão Âu Dương liền kêu lên, đường kiếm này nhìn thì rất bình thường, thậm chí không hề toát ra khí kình.
Nhưng ngón tay của ông ta lại cảm thấy đau nhói, như này cũng kỳ lạ quá, chả lẽ không thành kiếm khí?
Xoẹt!
Một ngón tay bay lên, bàn tay ngũ trưởng lão Âu Dương giơ ra bị chém đứt một ngón.
Òa!
“Cô cả nhà họ Lý này mạnh thật đấy, vừa ra đòn đã chém đứt ngón tay ngũ trưởng lão Âu Dương, thật là quyết liệt!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256415/chuong-1442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.