Khẽ gầm lên một tiếng, bất thình lình đánh ra một trích tinh thủ.
Bùm!
Hai lòng bàn tay đập vào nhau, cả hai đồng thời lui về phía sau hai bước.
Sau khi lùi lại hai bước, Diệp Phàm lập tức ổn định lại thân hình, tung ra một cú đá vòng vào người Lý Thanh Nguyệt.
Miệng còn hỏi: “Tay nhỏ của cô bảo dưỡng không tồi, có bí phương nào à?”
“Có, chính là giết những tên đàn ông thối tha là được!”
Lý Thanh Nguyệt hừ lạnh, đan chéo tay ngăn lại cú đá của Diệp Phàm, dùng một ngón tay điểm vào đùi của anh.
Diệp Phàm giật mình kinh ngạc, nhớ lại công phu điểm huyệt của Lý Thanh Nguyệt, nếu cứ như vậy bị điểm trúng, chân này của anh sẽ mất cảm giác, vậy thì phiền phức to rồi.
Vì vậy, Diệp Phàm mạnh mẽ vỗ một bàn tay tới, một luồng khí bắn mạnh về phía ngực Lý Thanh Nguyệt, một cước đá ra kia khẩn cấp thu lại.
“Đòn tấn công của Lý đại tiểu thư thực sự rất độc đáo, chuyển tới điểm đũng quần..."
Diệp Phàm cười nhẹ, bước chân vừa chuyển liền kéo ra khoảng cách với Lý Thanh Nguyệt.
“Ha ha, Diệp Phàm anh cũng quá thấp hèn rồi, đừng hòng dùng lời nói làm loạn tâm cảnh của tôi!”, Lý Thanh Nguyệt cười lạnh, trong lời nói mang theo sự trào phúng.
Diệp Phàm hờ hững cười: “Được rồi, âm mưu bị cô phát hiện rồi, đúng là mất mặt mà…”
Ầm!
Diệp Phàm lại ra tay, thân hình di động, chân bước theo bộ pháp mà Âu Dương Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256367/chuong-1467.html