Mọi người nhà họ Hàn bắt đầu mắng chửi, nước bọt bắn tứ tung.
“Gọi xe cấp cứu, mau gọi xe cấp cứu giúp tôi…”
Người đàn ông bị gãy cánh tay lẫn cổ tay gào thét ở đằng sau, đau đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ngất ra đó.
Trong một diễn biến khác, tại Tứ Phương Tông, Hoắc Thanh Thanh đang luyện võ, ba người đàn ông đi vào, thấy người đi tới, Hoắc Thanh Thanh lộ ra nụ cười.
Cô ta thu lại thanh kiếm, cười nói: “Lục sư huynh, anh đến rồi!”
“Thanh Thanh, anh đến là có chuyện muốn hỏi em”, Lục Thần mỉm cười, sau đó vội vàng hỏi.
“Lục sư huynh, anh hỏi đi, em biết gì sẽ nói!”
“Em có gặp Trần Húc không?”
“Sư huynh Trần Húc?”
Hoắc Thanh Thanh nghĩ một lúc rồi lắc đầu: “Anh không nói em cũng chẳng để ý, đúng là mấy ngày nay em không thấy anh ấy rồi, sư huynh Trần Húc sao vậy?”
“Trần Húc mất tích rồi!”, Lục Thần trầm giọng nói.
“Mất tích rồi?”
Hoắc Thanh Thanh kinh ngạc, một người đang sống sờ sờ sao lại mất tích chứ?
Con người Trần Húc không tồi, có quan hệ rất tốt với Lục Thần, là một người nhiệt tình.
“Đúng vậy, mấy ngày rồi, anh đã hỏi tất cả mọi người, ai cũng không gặp cậu ấy. người gặp cậu ấy gần đây nhất là sư đệ Phùng Lâm. Tối hôm đó em ấy gặp Trần Húc đến phòng rượu của tông môn để lấy rượu, từ đó trở đi không gặp lại nữa…”
Lục Thần hỏi tất cả những người có khả năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256344/chuong-1478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.