“Tôi có sao?”, Phương Bình cũng hơi nheo mắt cười.
“Ha ha…”
Ánh mắt Dịch Nham Xuyên chợt lóe sáng: “Tôi mời, chúng ta đi uống một ly, được không?”
“Xin theo đến cùng!”, Phương Bình cười nhạt nói.
“Đi thôi!”
Dịch Nham Xuyên liếc mắt nhìn Lâm Thanh Đế, trong ánh mắt có cả sát ý, sau đó quay đầu rời đi cùng Phương Bình.
Ở bên kia, khi hai người vừa xoay người rời đi, Lâm Thanh Đế cũng ngẩng đầu nhìn sang, ánh mắt cũng loé lên sát ý đáng sợ.
Hắn ta biết rõ Dịch Nham Xuyên có thái độ thù địch với mình, nhưng cũng không quá quan tâm, chuyện khiến hắn ta băn khoăn nhất vẫn là Diệp Phàm.
Một khi vẫn chưa nhìn thấy đầu Diệp Phàm thì hắn ta không tin Diệp Phàm sẽ chết.
Lúc này, một bóng người đi đến, mọi người vội hành lễ chào hỏi.
Trong lòng Lâm Thanh Đế lại nổi lên dục vọng, cười nói: “Sư tỷ!”
Người đến chính là Thánh Nữ Vạn Chung Mộn, cô ta chỉ gật đầu đơn giản với mọi người, xem như đã đáp lễ.
Sau đó nhìn sang Lâm Thanh Đế, lạnh nhạt nói: “Sư phụ tìm anh có việc, chuyện này làm phô trương quá rồi!”
Vừa dứt lời, Thánh Nữ Vạn Chung không đợi hắn ta trả lời mà lập tức rời đi.
Mọi người đưa mắt nhìn theo Thanh Nữ Vạn Chung rời đi, sau đó lại hâm mộ ghen tị nhìn sang Lâm Thanh Đế. Nếu như Lâm Thanh Đế trở thành Thánh Tử…
Thì Thánh nữ Vạn Chung quyến rũ mê hồn này chính là của hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256303/chuong-1499.html