Chương trước
Chương sau


Diệp Phàm liên tục tránh đòn, Hà Thông tấn công xuống chân Diệp Phàm, ống quần bị đao khí chém rách, nền đá dưới chân anh cũng đầy vết đao chém.  

Thế nhưng Diệp Phàm vẫn chăm chú quan sát Đường đao của Hà Thông, mà lúc này anh vẫn cõng Âu Dương Ngọc Quân trên lưng, tuy có chút bất tiện, thế nhưng cũng không quá ảnh hưởng tới tốc độ của anh.  

“Quá hỗn xược rồi đấy!”  

Hà Thông tức điên người, lại gào lên, với sức mạnh của Diệp Phàm, nếu như anh đã cố tình tránh đòn, thì Hà Thông sẽ khó lòng mà có thể khiến anh bị thương được, điều này khiến ông ta lại có cái nhìn khác về sức mạnh của Diệp Phàm.  

“Trưởng lão Hà tôi tới giúp ông!”  

Một giọng nói truyền tới, trưởng lão nhà họ Hải – Hải Chính xông tới, thanh kiếm sắc bén trong tay ông ta vung lên chém về phía Diệp Phàm.  

Phù!  

Diệp Phàm không kịp tránh, nên cánh tay bị rạch một đường, phần da cũng bị lật ra.  

“Thằng ranh ngông cuồng kia, cậu sẽ phải trả giá đấy!”  

Hà Thông tức giận gào lên, hai người một trái một phải vây giết Diệp Phàm.  

Sắc mặt Diệp Phàm trùng xuống, khoé miệng mang theo nụ cười lạnh lẽo: “Hà Thông, tuy bị ngắt quãng giữa chừng chưa học được hết, nên ông không cần phải gọi tôi là ông nội, gọi tôi là chú cũng được rồi”.  

Diệp Phàm vừa dứt lời, nội lực liền bùng lên truyền thẳng tới cánh tay, cây đao Hoàng Tuyền trong tay anh vung lên, một luồng đao khí đồng thời được tung ra.  

“Không thể nào, đây là Không Tuyệt Trảm!”, Hà Thông kinh ngạc thốt lên, đây là Không Tuyệt Trảm trong Tam Tuyệt, Diệp Phàm làm sao có thể đánh ra được chứ.  

Phù!  

Một kiếm của Hải Chính chém xuống, đánh tan đao khí đang phóng tới, thế nhưng bản thân ông ta cũng phải ngã lùi về sau.  

Một đao đánh lui kẻ thù, Không Tuyệt Trảm!  

“Hà Thông, nhận thua đi, tôi cũng không làm khó dễ gì ông đâu, mau gọi một tiếng chú đi!”, Diệp Phàm đánh lui Hải Chính, liền cười lớn, rồi lại tung ra một đao Không Tuyệt Trảm về phía Hà Thông.  

Hà Thông nghe vậy suýt chút tức tới thổ huyết, Diệp Phàm tại sao có thể học được trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.  

Hơn nữa, vừa rồi ông ta lại còn thi triển toàn bộ Ngũ Tài Tam Tuyệt Đao hoàn chỉnh trước mặt Diệp Phàm, bởi vì ông ta cho rằng Diệp Phàm không thể học được, cho nên ông ta đánh ra chiêu thức hoàn chỉnh cũng chỉ là để cười nhạo Diệp Phàm.  

“Ha ha ha... mau gọi chú đi, bằng không tôi sẽ lấy luôn cái đầu của ông đấy!”  

Diệp Phàm cười rộ lên, tỏ rõ sự ngồng cuồng của mình.  

Hà Thông giận tím mặt, run người.  

Tức giận quát lại: “Ông nội mày Diệp Phàm, hôm nay tao sẽ sống chết với mày!”

Hà Thông tức muốn thổ huyết, nhưng trong lòng lại cảm thấy kinh ngạc tới tột cùng.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.