Chương trước
Chương sau


Mà người làm lộ hết thảy kia anh cũng đoán được ra, có lẽ là sư tỷ của Hoắc Thanh Thanh – Phương Dao!  

Trước kia Phương Dao từng cùng anh đánh một trận, kết quả bị anh đánh cho tơi bời, mà Phương Dao này cực kỳ đố kỵ với Hoắc Thanh Thanh.  

Trong Tứ Phương Tông, người biết quan hệ của anh với Hoắc Thanh Thanh, ngoài sư phụ của Hoắc Thanh Thanh – Hoa Vũ Dung ra, thì chỉ còn sư tỷ Phương Dao kia thôi.  

Hoa Vũ Dung nhất định sẽ không nói gì với Tiêu Mặc Sanh, ngoài ra Hoa Vũ Dung còn từng cảnh báo anh, bảo anh đề phòng Tiêu Mặc Sanh.  

Chỉ có Phương Dao là có khả năng đã báo tin cho Tiêu Mặc Sanh…  

Trong chớp mắt, Diệp Phàm nghĩ đến rất nhiều điều, từ một góc độ mà nhìn bao quát ra, xâu chuỗi lại toàn bộ câu chuyện.  

“Cậu Diệp…”  

Thấy Diệp Phàm không nói gì, Lý Chấn Uy cau mày, không hiểu ý của Diệp Phàm.  

“À, khiến gia chủ Lý chê cười rồi”.  

Diệp Phàm thu lại suy nghĩ, cười nhạt nói: “Họ không phải người thân của tôi, tùy ý họ đi”.  

“Những người nhà họ Hàn này…”  

Mọi người đều giật mình, trong video có nói Diệp Phàm là thằng đi ở rể đã khiến bọn họ rất bất ngờ.  

Dù sao với sức lực của Diệp Phàm, cho dù ra sao cũng không thể đi ở rể được.  

Mà giờ đây, Diệp Phàm lại không nhận những người nhà họ Hàn kia là thân thích.  

Không lẽ là người vong ân phụ nghĩa?  

Diệp Phàm thấy vẻ mặt của họ liền biết tỏng họ nghĩ gì, nhếch mép cười: “Đi ở rể không có địa vị gì, mấy tháng trước đã bị đuổi ra khỏi nhà họ Hàn rồi, còn liên lụy đến bố vợ và em vợ…”  

Diệp Phàm nói rồi không nhiều lời nữa, giải thích mấy chuyện này không có tác dụng gì.  

“Gia chủ Lý, tạm biệt!”  

Diệp Phàm chào tạm biệt Lý Chấn Uy, mấy người bọn họ mượn nhà họ Lý hai chiếc xe hơi rồi đi ra ngoài.  

Bọn họ cần tự mình tìm một nơi bí mật, an toàn mới là quan trọng nhất.  

Diệp Phàm nghĩ một lúc rồi đề nghị: “Tìm một trang trại ở nơi hẻo lánh rồi mua đứt luôn, nếu không chúng ta mà ở khách sạn hay gì cũng không an toàn”.  

“Được, cứ theo cách cậu nói mà làm!”  

Âu Dương Hải lập tức đồng ý, Âu Dương Ngọc Quân cũng không có ý kiến gì, hai chiếc xe đi về hướng ngoại ô của thành phố.  

Sau đó Diệp Phàm lấy điện thoại gọi cho Hàn Tuyết.  

“Tiểu Tuyết, bây giờ em ở thành phố Cảng sao?”, Diệp Phàm nói.  

“Em đang ở hồ Thanh Hải, em cùng bố và Tử Di ra ngoài rồi…”  

Hàn Tuyết giải thích một hồi, Diệp Phàm cũng yên tâm hơn: “Mọi người chú ý an toàn, thời gian này đừng quay lại thành phố Cảng vội, nơi đó không an toàn!”  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.