“Đại trưởng lão, bọn chúng đã làm bị thương lục trưởng lão, chúng ta…”
“Được rồi!”, Hạ Hồng quở trách một tiếng, ngăn không cho vị trưởng lão kia nói thêm.
“Ha ha, các người muốn dùng thù lao khiến chúng tôi phản bội?”
Diệp Phàm cười thờ ơ, Hạ Hồng ngẩn người trước lời nói thẳng thắn này.
Diệp Phàm nói tiếp: "Thành thật mà nói, các người có thể sẽ không trả nổi cái này thù lao”.
“Ồ, không ngại nói ra xem xem, Lăng Tiêu Sơn mặc dù không phải là một môn phái lớn nhưng cũng đã đứng ở thành phố Cảng này cả trăm năm, cũng có chút lai lịch!”, Hạ Hồng cười ôn hòa.
“Ha ha…”
Sắc mặt Diệp Phàm trở nên lạnh lùng: "Thù lao mà Diệp Phàm cho chúng tôi là tất cả gia sản của Lăng Tiêu Sơn, các người nguyện ý trả không?"
Soạt!
Khuôn mặt của Hạ Hồng thoáng chốc trở nên vô cùng khó coi, lạnh lẽo đáp: “Cậu đang đùa tôi?”
“Vẫn luôn là vậy, ông không cảm giác được à?”, Diệp Phàm chế giễu.
“Vậy thì không có gì để nói nữa, hôm nay nếu đã tới thì cứ ở lại luôn đi!”
Hạ Hồng quát, thân hình lóe lên rồi lao thẳng về phía Diệp Phàm.
“Giết, giết hết những thứ cuồng vọng này đi!”
Đệ tử trưởng lão Lăng Tiêu Sơn nhanh chóng xông về phía nhóm người Diệp Phàm, Diệp Phàm rống lên một tiếng, giơ lên tấm biển nhuốm máu trong tay mạnh mẽ đập vào Hạ Hồng đang oanh kích tới.
“Để tôi, để tôi xem xem đại trưởng lão của Lăng Tiêu Sơn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256131/chuong-1585.html