Tề Đạo Đỉnh phẫn nộ gầm lên, muốn xông qua đó nhưng Âu Dương Phổ đã thi triển toàn bộ sức mạnh, cho dù Tề Đạo Đỉnh gào thét không ngớt cũng không thể đột phá.
Tại nhà họ Tôn thành phố Cảng, Bành Việt lo lắng chờ đợi, không biết tình hình hiện tại của Lăng Tiêu Sơn như thế nào.
Cũng không dám tùy tiện đi hỏi, nếu đám người Tề Đạo Đỉnh bị đánh bại, ông ta cũng sẽ không quay trở lại Lăng Tiêu Sơn nữa.
Nếu bọn họ có chút cơ hội thắng, ông ta liền dẫn mọi người trở lại cứu viện, vơ vét một công lao lớn.
“Diệp Phàm...hắn ta ở đó sao?”
Bành Việt tự lẩm bẩm, phái người đi tìm Diệp Phàm nhưng đến giờ vẫn chưa tìm thấy.
Thật không ngờ tới anh lại đang ở Lăng Tiêu Sơn.
Tại Lăng Tiêu Sơn, Hạ Hồng khắp người đều là máu, nửa quỳ trên mặt đất, một cánh tay rũ xuống với tư thế kỳ lạ, lớp vải trên đó hoàn toàn rách nát, cơ bắp dập lìa toàn là máu.
Diệp Phàm đứng cách trước mặt ông ta ba mét, khóe miệng vương máu tươi, sơ mi trên người cũng xộc xếch rách nát lộ ra nhiều vết thương.
Tề Đạo Đỉnh liên tục kêu gào, lúc này bị ba người Âu Dương Phổ, Âu Dương Kính Tùng cùng Âu Dương Minh vây công, dữ nhiều lành ít.
Tề Vân Huyên bị Linh Hồ Uyển Nhi áp chế gắt gao, khắp người đều là vết thương.
“Bành Việt, đáng chết, thứ đáng chết…”
Tề Đạo Đỉnh rốt cục không nhịn được mà há miệng chửi to, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256116/chuong-1591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.