Chương trước
Chương sau
Giọng Âu Dương Đạo Vĩ có chút kinh ngạc, quả thật không thể tin được.  

Dưới chân thủ đô, nơi tổng bộ của Ám Long Hoa Hạ, nơi địa giới này không hề tồn tại bất cứ thế lực tu võ thuần túy nào.  

Vì vậy, mặc dù bốn gia tộc lớn ở thủ đô phần lớn đều tập trung trong hai giới chính trị và kinh doanh, ngay cả nhà họ Đổng có chút coi trọng lấy tu võ làm chủ đạo kia có cường giả cảnh giới tông sư tọa trấn hay không thì cũng là chuyện khó nói lắm.   

"Không sai!"   

Lâm Hồng Dương trầm giọng nói: "Hơn nữa người này không phải là gia chủ nhà họ Diệp, mà là bố của Diệp Phàm!"  

"Bố của Diệp Phàm?"  

Lần này, không chỉ có Âu Dương Đạo Vĩ, nhóm người Âu Dương Nghị, Âu Dương Lâm Hải đều chấn động vô cùng.  

“Ông Lâm, nói chuyện không thể nói bừa được, ông biết cảnh giới tông sư là khái niệm gì không?”. Mặt Âu Dương Hải Lâm âm trầm hỏi ngược lại.  

Tay ông ta bị chặt đứt, nếu như bố của Diệp Phàm là cường giả cảnh giới tông sư, vậy ông ta còn muốn báo thù sao?  

Còn có thể báo thù sao?  

Hơn nữa, ông ta có chút không thể tin là bố của Diệp Phàm là cao thủ tông sư, vì nếu là cường giả tông sư thì Diệp Phàm sao lại đi ở rể cho nhà họ Hàn nhỏ bé ở thành phố Cảng?  

"Tôi không thể chắc chắn, nhưng trong một đêm tôi  từng chứng kiến ông ta giết hơn ba trăm người, tiểu tông sư nhà họ Lâm tôi không phải là đối thủ của ông ta!”, Lâm Hồng Dương trầm giọng nói.  

“Ông Lâm, trò đùa này không vui đâu. Tông sư thâm sâu khó lường, phải vô cùng cẩn trọng!”, Âu Dương Nghị cũng mở miệng nói.  

"Cái này..."  

Lâm Hồng Dương ấp úng, bởi vì ông ta chưa từng biết tông sư là thế nào, chỉ phán đoán đại thực lực của Diệp Phù Sinh là tông sư.  

“Ha ha, ông Lâm, nếu dựa theo lời ông nói, vậy mấy tiểu tông sư do ông dẫn đến, nhị trưởng lão cũng có thể dễ dàng xử được!”, Âu Dương Nghị cười nhẹ nói.  

Lâm Hồng Dương ngạc nhiên, nhanh chóng nhìn sang Âu Dương Đạo Vĩ: "Âu Dương trưởng lão ngài là cường giả tông sư?”  

Lâm Hồng Dương có chút không thể tin được, nếu Âu Dương Đạo Vĩ là cường giả tông sư thì không cần sự giúp đỡ của bọn họ nữa.  

Hôm nay bọn họ ở đây, có vẻ hơi nực cười quá rồi.   

“Ha ha… đừng kinh ngạc như thế, tôi còn chưa phải tông sư”.  

Âu Dương Đạo Vĩ cười nhạt nói: "Theo như cách ông nói, người bố đó của Diệp Phàm cùng lắm chỉ là nửa bước tông sư, nếu là cường giả tông sư, người nhà họ Lâm các ông sẽ không có ai còn sống sót nổi đâu. Nếu ông ta là Tông sư, Diệp Phàm sẽ không bị nhiều thế lực điên cuồng truy sát như vậy…”  

Âu Dương Đạo Vĩ nói một tràng, Lâm Hồng Dương suy nghĩ một chút cảm thấy cũng có lý.  

"Xin thụ giáo, có lẽ chỉ là nửa bước tông sư...", Lâm Hồng Dương nói.  

"Ha ha, bất kể như thế nào, hôm nay chúng ta nhất định phải đi nhà họ Diệp, nếu nhà họ Diệp thật sự có một vị tông sư, chúng ta chịu nạn, số mệnh đã định như vậy!” 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.