“Các người là người ở đâu, Thiên Tinh Tông chúng tôi chính là môn phái chính đạo, nếu như có hiểu lầm thì có thể nói ra!”, Thu Lam nhíu mày rống lớn.
Năm tên đàn ông này tuy mang vẻ ngoài thô thiển nhưng trên người vẫn toát ra chút khí thế, điều này khiến cô ta cũng cau chặt mày.
“Hừ, môn phái chính đạo, đúng là môn phái chính đạo!”
Tên đàn ông đeo khuyên mũi tức giận rống lên: “Kim Hải chính là người của Thiên Tinh Tông các người sao?”
Kim Hải?
Ánh mắt Thu Lam khẽ giật mình, đối phương biết Kim Hải. Kim Hải là đại trưởng lão của Thiên Tinh Tông bọn họ, thực lực vô cùng cao thâm.
Thu Lam lạnh giọng nói: “Kim Hải là đại trưởng lão của Thiên Tinh Tông chúng tôi, các người có chuyện gì với ông ấy thì nên tìm ông ấy mới đúng. Hơn nữa đại trưởng lão chúng tôi hằng năm đều không ra khỏi tông môn dù chỉ một bước, ông ấy làm chuyện gì với các người?”
“Ha ha ha, ông ta không làm chuyện gì nhưng con trai ngoan của ông ta thì gây ra chẳng ít chuyện đâu!”
Tên đàn ông gầm thét: “Cô có nhớ trại Hổ Nha không?”
Thu Lam cau mày suy nghĩ một lát, nói: “Anh nói là chỗ giao nhau của châu thứ năm và châu thứ tư - trại Hổ Nha ở núi Hắc Hổ sao?”
“Đúng vậy, cô vẫn còn nhớ, vẫn còn nhớ…”. Người đàn ông hơi kích động rống lớn.
Thu Lam đột nhiên nhớ đến một chuyện, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Một người đầu trọc, một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256011/chuong-1645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.