Giết!
Ba người cùng hét lớn, một người xông đến Đổng Kim Vĩ, một người đối phó với Hứa Chấn Nam, người còn lại chưa kịp đợi ông ta ra tay, người đàn ông bên cạnh Tô Linh Lung đã lập tức xông ra.
“Diệp Chấn Hà, bây giờ ông lại trở thanh kẻ cô độc rồi!”
Âu Dương Đạo Vĩ cười nói: “Tôi sẽ không giết ông ngay lập tức, tôi muốn ông tận mắt nhìn từng người nhà họ Diệp ông chết hết, để ông phải chịu đựng dằn vặt mà chết, tất thảy đều là tặng cho Diệp Phàm!”
“Với cả người phụ nữ này!”
Âu Dương Đạo Vĩ nhìn sang Chu Tình, cười lạnh lùng: “Cô là mẹ của Diệp Phàm, nếu như bị lột sạch và treo ngay trước cửa lớn, Diệp Phàm mà nhìn thấy thì có tức hộc máu không đây? Ha ha ha!”
Âu Dương Đạo Vĩ cười lớn, sắc mặt Chu Tình đỏ bừng: “Lão tặc vô sỉ, ông chết không toàn thây đâu!”
“Hừ, ông đây sẽ tấn công cô trước!”
Ầm!
Vừa dứt lời, Âu Dương Đạo Vĩ đã xông đến, năm ngón tay cong lại như móng vuốt xông đến tóm lấy Chu Tình.
“Vô liêm sỉ!”
Diệp Chấn Hà rống lớn, Chu Tình tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, nếu không Diệp Phù Sinh sẽ phát điên mất.
Nhưng thương thế ông cụ rất nặng, tốc độ chậm hơn rất nhiều, đợi đến khi ông xông qua chắc chắn sẽ không kịp.
“Lão tặc đừng mơ tưởng làm hại phu nhân!”
Lúc này, Diệp Trung nãy giờ ở bên cạnh giết địch gào thét, trực tiếp xông qua.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2255963/chuong-1669.html