Cảm giác đó rất diệu kỳ, thậm chí anh không thể giải thích nổi.
“Đi chết đi!”
Âu Dương Đạo Vĩ gầm lên, trường đao đập xuống, cuối cùng đã phá được thế tấn công của Diệp Phàm và Linh Hồ Uyển Nhi.
Hai người bị đánh bay, bật ra sau gần mười mét mới nặng nề dừng lại.
Diệp Phàm và Linh Hồ Uyển Nhi ngã xuống đất ho ra búng máu, mà sau khi Âu Dương Đạo Vĩ đánh bay họ cũng thấy khó chịu vô cùng.
Lúc này tay phải của Âu Dương Đạo Vĩ phải chống đao xuống đất, hiển nhiên là đã phải chịu chấn động không nhỏ.
Ơ!
Mọi người trông thấy cảnh này liền sững sờ.
Thế là thua, hay là thắng?
Âu Dương Đạo Vĩ đường đường là bán bộ tông sư, lại bị tiểu tông sư như Diệp Phàm ép cho toàn thân chịu thương, áo quần nhuốm máu.
Hai người Diệp Phàm dựa vào công pháp đặc biêt, tuy bị thương, nhưng vẫn có thể chống đỡ được.
Trên bức tường bên trái của nhà họ Diệp, có hai người đàn ông trung tuổi đứng đó.
Hai ngày nay họ đã lạnh lùng nhìn cảnh mưa gió máu tanh kia mà không hề có chút biểu cảm gì.
“Bây giờ xuống cản tên bán bộ tông sư kia chứ?”
Một người trong đó hỏi.
“Từ từ đã, tôi muốn xem giới hạn của Diệp Phàm ở đâu, không để cậu ta chết là được!”
Người còn lại đáp, bọn họ là người của Hắc Long phái đến.
Chính là để ngăn cản Âu Dương Đạo Vĩ, nhưng bây giờ họ thay đổi chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2255935/chuong-1682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.