Hàn Tuyết lớn tiếng hô hoán, đây là khi Diệp Phàm trong một lần đến biên giới giữa Hoa Hạ và Myanmar đặc biệt tìm một mảnh tặng cô.
Đó là ngọc xanh lục đế vương đỉnh cấp, cho dù là người không có kiến thức về phỉ thúy nhìn thoáng qua cũng có thể biết được, mặt dây chuyền phỉ thúy này cực kỳ quý giá.
"Ông xã?"
Mọi người hơi bối rối không hiểu ông xã là có ý gì.
Ánh mắt của tên tiểu thương xẹt qua một tia tham lam, ngoài miệng lại hiên ngang lẫm liệt nói: "Hừ, vừa nhìn đã biết là đồ cô ăn trộm, giờ cô trộm bánh bao của tôi, để lại thứ này để gán nợ nếu không tôi sẽ đưa cô lên đồn!"
"Mẹ nó, đúng là không biết xấu hổ, hắn ta có gói bánh bao cả đời cũng không mua nổi viên ngọc đó".
"Tên bán bánh bao này cũng quá xảo trá rồi, đây là nhìn trúng ngọc quý của người ta, muốn cưỡng đoạt tài sản…"
Tiếng bàn tán nổi lên xung quanh, sắc mặt của tên tiểu thương một hồi xanh một trận trắng, nhưng hắn ta vẫn không buông mặt dây chuyền phỉ thúy đang cầm trên tay.
"Đưa cho tôi, nếu không tôi sẽ đưa cô tới quan phủ…", tên tiểu thương lớn tiếng đe doạ.
"Cô gái à, đưa cho tôi mặt dây chuyền đi, tôi sẽ giúp cô trả tiền bánh bao, lại dẫn cô tới nhà hàng tốt nhất tại thành Lạc Hà dùng một bữa".
"Đưa cho tôi đi, tôi mở quán rượu, cho dù cô ăn đồ ngon một năm cũng…"
Người bên đường bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2255841/chuong-1731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.