“Con chó già Âu Dương Thái Hồng đó có nhà không? Bọn tao đến đòi lại công bằng!”
“Đồ khốn kiếp, hôm nay mày chết chắc rồi!”
Âu Dương Viễn giận dữ hét lên: “Cao thủ tông sư mà nhà họ Diệp mày mời đến đâu? Bảo hắn ta ra đây, nếu không thì bây giờ mày sẽ phải chết!”
Âu Dương Viễn bộc phát sức mạnh ngay, khí thế toát ra khắp toàn thân, không ngờ ông ta cũng là bán bộ tông sư.
Diệp Phàm hơi kinh ngạc, thế lực của nhà họ Âu Dương thâm sâu thật, Âu Dương Đạo Vĩ chết rồi mà lại còn mọc ra một bán bộ tông sư.
Nếu như hôm đó có hai bán bộ tông sư đến nhà họ Diệp thì e rằng mộ anh cũng đã xanh cỏ rồi.
“Nhị trưởng lão, để bọn họ vào đi, người đến đều là khách, dù cho có là người sắp chết đi nữa, nhà họ Âu Dương ta không thể mất lịch sự!”
Giọng nói đầy nội lực của Âu Dương Thái Hồng truyền ra.
“Bắt ba ba trong rọ sao?”
Diệp Phù Sinh cười mỉm, sát ý đáng sợ toát lên từ trong đôi mắt của ông ta.
Âu Dương Thái Hồng mở lời thì đương nhiên Âu Dương Viễn cũng không thể cãi lệnh, hai mắt sắc bén như diều hâu nhìn Diệp Phàm chằm chằm.
Còn về Diệp Phù Sinh, ông ta không để ý đến.
“Đi thôi, Uyển Nhi…”
Linh Hồ Uyển Nhi cười ngọt ngào, đẩy Diệp Phàm đi nhưng từ đầu đến cuối, cô ta luôn đi sau Diệp Phù Sinh nửa bước.
Đây là sự tôn trọng!
Diệp Phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2255803/chuong-1749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.