Cảnh tượng kỳ quái ấy khiến người khác khó hiểu, thật sự là quá kỳ lạ!
Chả lẽ có người sống trong quan tài sao?
Mắt Diệp Phù Sinh lấp lánh, trong mắt hiện lên nét không thể giải thích được.
“Uyển Nhi, cô biết Âu Dương Vô Nhai là ai không?”, Diệp Phàm ngờ vực hỏi.
“Không biết, e là ông ta thành danh đã lâu, đến Âu Dương Thái Hồng còn gọi là lão tổ mà”, Linh Hồ Uyển Nhi nhỏ giọng đáp.
Âu Dương Thái Hồng bước tới nghênh đón, cung kính nói: “Làm phiền tới lão tổ Vô Nhai, nhưng thật sự là gia tộc đang gặp phải kiếp nạn liên quan đến tồn vong!”
“Chết!”
Trong quan tài vang lên giọng nói khàn khàn, nghe như vỏ cây cổ thụ bị cưa đổ vậy.
Khiến người khác thấy rất khó chịu, nhưng trong quan tài lại vang lên giọng nói làm mọi người sững sờ kinh ngạc.
“Giả thần giả quỷ!”
Diệp Phù Sinh cười gằn, giơ tay đánh một chưởng tới.
Chưởng ấn bay ra đập mạnh vào quan tài.
Chưởng ấn mang theo tiếng gió cắt, trong nháy mắt đã tới trước quan tài.
Rầm!
Hạ quan tài xuống đất, người đàn ông mặc đồ đen đứng đầu tiên giơ tay đánh lại chưởng ấn đang lao tới kia.
“Cương thi?”
Diệp Phù Sinh nhỏ giọng nói, bàn tay mà người nọ giơ ra như một khúc xương, bên trên có vết ban màu đen, nhìn từa tựa thi ban.
Bàn tay gầy guộc đen đúa, không có nội lực cường mạnh, cứ thế giơ lên chặn chưởng ấn.
Rầm!
Một tiếng nổ oanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2255764/chuong-1768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.