Diệp Phàm mở chiếc túi da mà anh đang cầm ra, trên đó là một loạt các cây kim.
Sau khi sát trùng ở nhiệt độ cao, Diệp Phàm đâm kim vào các huyệt vị như Đại Chuy, Yêu Chuy, Thủy Cầu, Cưu Vĩ, Nội Quan..
Vu Thạc vốn đang nằm im, sau khi đâm một vài cây kim vào, cậu ấy run lên nhè nhẹ, như thể bị điện giật.
Vu Hân Tuệ và bà Vu ở bên cạnh nắm chặt hai tay, thấp thỏm nhìn cảnh tượng ấy.
Diệp Phảm vẫn tiếp tục châm cứu, mồ hồi rịn ra trên trán anh, dù sao thì đây cũng không phải là một cuộc châm cứu đơn giản.
Anh cần dùng khí điều khiển kim châm, sử dụng chân khí trong đan điền khống chế vị trí mà kim đâm vào, như vậy mới đâm vào huyệt vị môt cách chuẩn xác nhất.
Thấy vậy, Vu Hân Tuệ vội vàng cầm khăn lau mồ hôi trên trán Diệp Phàm, động tác cực kỳ dịu dàng.
“A…”
Vu Thạc kêu lên đau đớn, thân thể run rẩy mạnh hơn, giống hệt lúc chứng động kinh phát tác.
Đồng thời cậu ta còn bắt đầu sùi bọt mép, đôi mắt trợn lên thật to. Sự thay đôitr đột ngột ấy khiến bà Vu ngồi xuống mặt đất, bịt chặt miệng để mình không bật khóc.
Bây giờ, bọn họ chỉ có thể tin tưởng Diệp Phàm mà thôi, không còn cách nào khác cả.
“Đừng lo, tôi đang thông huyệt cho cậu ấy. Chứng động kinh của cậu ấy đã kéo dài quá lâu, kinh mạch bị tắc nghẽn nghiêm trọng, chịu ựưng qua cơn đau này là sẽ ổn”, Diệp Phàm ở bên cạnh giải thích.
Anh đã đoán tới tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/1650998/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.