Đào vong!
Biết đâu là điểm dừng!
Trong ánh hoàng hôn.
Tàn dương một màu đỏ rực như máu đã lặn.
Kiếm Các.
Từ cổ, đây chính là cánh cửa đầu tiên tiến vào đất Thục.
Kiếm Môn quan hiểm trở vô cùng.
Chỉ có một đạo cổ sạn ngoằn nghèo nối liền hai đỉnh núi, hai bên đều là vực sâu vạn trượng.
Đây chính là thiên hiểm bao đời, dễ thủ khó công, nhất phu đương quan, vạn phu mạc địch.
Lúc này giữa cổ đạo Kiếm môn, có một kẻ đang ngồi.
Tại thành Lạc Dương, Ngụy công tử một chưởng giết chết Lịch Minh, ái tửcủa Lịch Khinh Sinh, sớm đã bị bại lộ hành tung. Cho dù Quân Đông Lâmtrí kế vang danh thiên hạ, cũng chỉ có thể tiến hành một ít tiểu xảonhằm che đậy, đánh lạc hướng, mối đe dọa từ truy binh của Minh tướngquân lúc nào cũng lơ lửng trên đầu. Trên đường cũng có không ít cừu địch trước đây của Ngụy công tử đển gây hấn, nhưng cả năm người đều là caothủ nhất đẳng, chỉ cần không gặp phải chủ lực của Minh tướng quân, thìcũng không cần phải quá lo lắng.
Theo kế sách của Quân Đông Lâm, Ngụy công tử quyết định đến Ba Thụctránh họa. Thứ nhất Ba Thục là đất khó khăn, dân cư thưa thớt, hai làLong Phán Quan tề danh cùng Tướng quân cư ngụ ở Đông địa Tàng cung, cũng là nơi thế lực của Minh tướng quân không vươn tới được.
Sở Thiên Nhai là một kẻ thông minh, nhìn bộ dạng ám muội của Phong Băngvà Ngụy công tử, sớm đã đoán được ẩn tình bên trong, nhưng cũng chẳngbiết làm sao. Hà huống sau khi hiểu thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-lang-truy/55645/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.