Chỉ trong nháy mắt, năm mới đã sắp đến, lễ giáng sinh đang đến gần, Lâm Y đến nhà tôi cũng đã được một tháng. Tuy rằng khoảng thời gian trước, khi tôi cùng chị ấy đi ra ngoài, nhìn có vẻ như chúng tôi đã thân thiết hơn. Nhưng vào đêm hôm đó khi trở về nhà, chị đã khôi phục lại trạng thái bình thường, không còn dọn dẹp một cách liều mạng nữa, thường xuyên ngồi thất thần như người gỗ. Tôi biết tâm bệnh của chị ấy muốn chữa khỏi phải cần rất nhiều thời gian, nên tôi chỉ có thể chậm rãi dẫn đường. Nhưng cảm xúc dao động mấy ngày nay của chị ấy cũng không phải là không có hiệu quả, ít nhất chị ấy cũng nói nhiều hơn một chút, lúc tôi nói chuyện với chị ấy, cũng đều không phải là luôn không được đáp lại.
Nhưng chị ấy dường như luôn trốn tránh tôi, ngay khi tôi đến gần chị ấy, chị ấy liền khẩn trương thối lui. Mỗi khi như thế, tôi đều chỉ có thể đứng sững tại chỗ, với những cảm xúc lẫn lộn trong lòng, biết rõ chị ấy nào sẽ yêu mình một cách dễ dàng như vậy. Trong cõi lòng tràn đầy chờ mong, nhưng rồi tự nhiên tôi lại thất vọng tràn trề.
Hai tuần sau, sau chuyến đi siêu thị lần đó, ngày trôi qua chậm rãi trong dòng nước êm đềm. Không khí ngày đầu năm mới bên ngoài càng ngày càng nặng, lễ Giáng Sinh liền đến thật mau chính là tết Dương Lịch, tết Dương Lịch đi qua liền cũng sắp đến tết Âm Lịch. Tết Âm Lịch năm 2015 đến muộn vào gần cuối tháng Hai. Nhưng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-ken/1757527/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.