*Editor: Vì là cổ trang, thế nên ta sẽ thay đổi chút xưng hô của Vân Sanh và Hiểu Hiểu
Trong thư phòng Hách phủ nhẹ nhàng, chỉ có thể nghe thấy thanh âm trang sách tình cờ chuyển động.
Hách Vân Sanh thoải mái oa trên ghế nằm, một tay nâng sách, một tay khác đi lật sách. Hiểu Hiểu thì lại quỳ gối phía dưới y, dịu ngoan thay Hách Vân Sanh bóp chân.
Không lâu lắm, ngoài cửa truyền đến thanh âm già cả của quản gia, “Chủ tử, lão nô có việc bẩm báo.”
“Vào đi.” Hách Vân Sanh lật một tờ sách, lười biếng đáp.
Lão quản gia nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra hướng về phương hướng của Hách Vân Sanh liếc mắt một cái, sau đó liễm mi cụp mắt đi tới bên cạnh người Hách Vân Sanh, “Chủ tử, tin tức từ bên chỗ Nghiêm vương gia. Chuyện hoàng thương* cơ bản đã xác định là Hách gia chúng ta không có sai sót rồi, chỉ có điều…” Lão quản gia không chút dấu vết liếc nhìn Hiểu Hiểu một chút, lời sau không có nói ra.
*Hoàng thương: Buôn bán cho hoàng thất
“Chỉ có điều làm sao?” Hách Vân Sanh cũng không ngẩng đầu lên, tựa hồ đối với đề tài này không quá cảm thấy hứng thú, chỉ là lông mày bởi vì lão quản gia ấp a ấp úng mà nhẹ nhíu một thoáng, “Có chuyện thì nói mau, lúc nào lại học theo phụ nhân kia do dự thiếu quyết đoán như vậy.”
Lão quản gia nghiêm mặt, mắt nhìn thẳng nói: “Chỉ có điều Nghiêm vương gia có một điều kiện.”
“Hả?” Một âm tiết nghi vấn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-hieu-dao-cong-tu/2579680/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.