Tháng ngày gặp nhau thường trôi qua rất nhanh, cùng người một nhà trải qua năm náo nhiệt, trước đêm mùng bốn Hách Vân Sanh lại phải mang theo Hiểu Hiểu chuẩn bị hành lý đi về, dù sao ở H thị còn có một công ty lớn đang chờ Hách Vân Sanh trở về quản lý.
Mùng năm lên phi cơ, Hách Tường Vũ ôm bắp đùi Hiểu Hiểu khóc mếu máo, nói cái gì cũng không buông tay, so ra ba ruột Hách Vân Sanh của nó, lại không hề được Hách Tường Vũ đòi giữ lại tí nào.
Cuối cùng vẫn là mẹ Hách dụ dỗ nói đợi khi nó lớn lên một chút sẽ cho nó đến H thị đọc sách, lúc đó mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Hiểu Hiểu, Hách Tường Vũ mới như hiểu như không chịu buông lỏng tay lau nước mắt.
Bị Hách Tường Vũ nháo nhào như thế, Hách Vân Sanh có chút không muốn, lần thứ hai khuyên nhủ: “Ba mẹ, hai người đã ra ngoài nhiều năm, cũng nên về nghỉ ngơi đi. Tuy con thừa nhận nơi này là nơi dưỡng lão tốt, nhưng là…”
Cha Hách vung tay lên, đánh gãy lời Hách Vân Sanh nói, “Không có gì nhưng là cả! Chúng ta vì con vất vả cả đời, còn không cho chúng ta được thanh nhàn mấy năm sao?! Cái gì mà chờ Tường Tường học tiểu học, chúng ta đều mặc kệ. Đến thời điểm đó, cha nhất định mang theo mẹ con cùng du lịch thế giới!”
Mẹ Hách liếc cha Hách một cái, “Du lịch thế giới cái gì mà du lịch thế giới?! Tôi còn muốn bảo vệ con trai của tôi cùng cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-hieu-dao-cong-tu/2579649/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.