Hiểu Hiểu thấy Hách Vân Sanh không còn táo bạo như trước nữa, ngoan ngoãn nghe lời Hách Vân Sanh lùi về phía sau mấy bước.
Hách Vân Sanh liếc Hiểu Hiểu một chút, đem Hách Tường Vũ kéo đến trước mặt nghiêm túc đánh giá khuôn mặt nhỏ đang khóc thút thít không nghe của Hách Tường Vũ, không khỏi có chút đau lòng. Nhưng là Hách Vân Sanh biết, có một số việc cho dù có đau lòng cũng không thể dung túng được.
Hách Vân Sanh dùng tay lau đi nước mắt như trân châu liên tục lăn xuống trên gương mặt nhỏ nhắn, nhẫn nại hỏi: “Tường Tường nói với ba ba, chuyện con cưỡi trên người anh Hiểu Hiểu là ý của ai đưa ra?”
Hách Tường Vũ suy nghĩ một chút xoay người lại chỉ vào Hiểu Hiểu, bởi vì khóc quá dữ, nói năng có chút lộn xộn, “Là anh Hiểu Hiểu … Nói, chơi với Tường Tường … cưỡi ngựa chơi rất vui.”
Hách Vân Sanh trừng Hiểu Hiểu một cái, tiếp tục hỏi: “Vậy là ai bảo con cầm chổi lông gà đánh anh Hiểu Hiểu?”
Hách Tường Vũ thuộc loại có sẹo thì sẽ quên đau, lúc này thấy Hách Vân Sanh không có hung dữ với nó nữa, lại nói với nó chuyện cưỡi ngựa vừa nãy, không khỏi trở nên hưng phấn, vung vẩy tay nhỏ khoa tay múa chân: “Trên ti vi đều … đều là diễn như vậy, đại anh hùng cưỡi ngựa vung roi, thật là uy phong thật là uy phong!”
Khóe mắt Hách Vân Sanh giật giật, cảm giác câu thông cùng con trai có chút khó khăn, liền hỏi lại: “Vậy con cùng anh Hiểu Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-hieu-dao-cong-tu/2579629/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.