Hồng Thăng đột nhiên ngẩng đầu hỏi: “Tôi vừa rồi trông thấy bộ dạng tức giấc bừng bừng của Hách Vân Sanh, vạn nhất anh ta không theo như kế hoạch của chúng ta, thật sự buông tha cho Hiểu Hiểu, vậy đến lúc đó phải xử lý thế nào?”
Nghiêm Quân cười tựa như không cười mà lắc đầu: “Yên tâm đi, tôi đã sớm nhìn thấu anh ta rồi, anh ta chính là một tên ngốc trong những vấn đề liên quan đến tình cảm, tôi đoán anh ta vẫn còn chưa đi xa, có lẽ chỉ một lát nữa thôi, điện thoại của tôi sẽ reo … “
Nghiêm Quân vừa nói dứt âm cuối, chuông điện thoại dường như rất vui sướng mà kêu lên, Nghiêm Quân đối với Hồng Thăng nhíu mày ra hiệu, chậm rì rì mà nhấn xuống nút gọi, để điện thật xa lỗ tai rồi nói: “Alo…”
Đúng như Nghiêm Quân đoán trước, Hách Vân Sanh từ bên trong gào thét: “Cái tên chết tiệt Nghiêm Quân kia, cậu có còn là con người nữa không, sao có thể đẩy Hiểu Hiểu vào trong hố lửa hả!?”
Nghiêm Quân nghi hoặc hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Tôi vừa đến đây thì mới biết anh đã đi rồi.”
“Cậu giao Hiểu Hiểu cho người muốn đem cậu ta đi tiếp khách đấy!”
“Cái này rất bình thường mà.”
“…” – Hách Vân Sanh thoáng nghẹn họng, lại tiếp tục rống: “Bình thường cái rắm! Cậu lúc trước đem Hiểu Hiểu gửi cho tôi chẳng phải là cũng không muốn Hiểu Hiểu rơi vào tình huống này sao, tại sao hiện tại cậu lại biến thành xấu xa như vậy!?”
Nghiêm Quân cười nhạo: “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-hieu-dao-cong-tu/2579600/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.