🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Mẹ có thể trở về, thật tốt quá, phải không?" Tiểu hòa thượng mang cỏ đã cắt đổ xuống trong máng cho dê ăn, nhìn mẹ dê rừng thè lưỡi ra giúp con nhỏ liếm lông, sống mũi bắt đầu cay cay.



Buổi tối lúc ngủ, nữ nhân kia lại xuất hiện trong mộng của tiểu hòa thượng, khoác trên mình bộ váy màu trắng mang theo hương vị của ánh nắng, khúc hát ru ôn nhu cất lên, tuy không thấy rõ mặt bà, nhưng tiểu hòa thượng biết đó là mẹ ruột của mình. Ở trong mơ, tiểu hòa thượng vẫn là một đứa bé, mẹ ôm y dỗ y ngủ, đôi tay mềm mại như lông của hồ ly... Tiểu hòa thượng từ trong mộng bừng tỉnh, phát hiển hồ ly ngủ bên cạnh y bốn chân chỏng vó, còn đặt đuôi trên cổ y.



"Tiểu hồ ly..." Tiểu hòa thượng qua ôm hồ ly, mặc cho nước mắt chảy xuống da lông trắng tuyết.



"Làm sao thế?" Hồ ly muốn vươn vuốt xoa tóc tiểu hòa thượng, đột nhiên nhớ tới hòa thượng không có tóc, vội vàng thu móng vuốt sắc bén về, dùng đệm thịt trên chân xoa xoa đầu tiểu hòa thượng, "Là ác mộng à?"



"Ta lại mơ thấy mẹ của ta rồi."



"Vậy tới thăm bà ấy một chút đi." Hồ ly cho rằng mẹ của tiểu hòa thượng sẽ ngụ ở thôn làng dưới núi, "Ngày mai lúc đi hóa duyên có thể gặp bà."



"Nhưng ta không biết mẹ ruột của ta là ai hết, cũng không biết bà đang nơi đâu." Tiểu hòa thượng chôn cả khuôn mặt trong lớp lông của hồ ly, "Sư huynh nói huynh ấy nhặt được ta

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-gioi/2216202/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.