Lúc Phong Lam Thiên nói xong, có một giọng nói từ phía sau hắn vang lên:
"Đó là do con ngu ngốc, nàng mới sẽ không ái con"
Nghe đến giọng nói quen thuộc như đã đi sâu vào tiềm thức chính mình, Kiều Dung vui vẻ mỉm cười, đứng lên khoác tay Phong Kỷ Văn, ngọt ngào hô một tiếng:"Phu quân"
Phong Lam Thiên nhìn cảnh này, trong lòng lần đầu tiên hâm mộ nhà mình cha như thế!
Lại nghĩ, không biết bao lâu nữa thì nương tử mới gọi hắn một tiếng phu quân?
Lại nhớ tới nhà mình cha vừa mới nói hắn ngu ngốc, tính tình hắn liền bộc phát, một loại cao lãnh bá đạo khí chất toát ra, trong giọng nói không chứa cảm xúc: "Con ngu ngốc khi nào? đừng quên con thừa hưởng huyết mạch từ ai, nếu là ngài giỏi thì nói thử xem, còn có cách nào khác à?"
"Nàng trong lòng khuất mắc ở đâu, đánh vào chỗ đó" Phong Kỷ Văn vừa ngồi xuống cạnh Kiều Dung vừa nói.
Phong Lam Thiên liếc mắt nhìn hắn cha, giọng nói có chút quẩn bách:
"Nàng chính không tin vào tình yêu, con đã cố hết sức rồi, còn làm cái gì được nữa đây?" Phong Lam Thiên bực dọc nhìn chính mình thân sinh phụ thân.
"Bởi mới nói con ngu ngốc!" Phong Kỷ Văn thật không thể nào chấp nhận được sự ngu ngốc của nhà mình nhi tử, trong lòng âm thầm cảm thán, tại sao A Thiên lại không giống hắn thời trẻ vậy?
Hắn khi còn trẻ lúc ái nhà mình thê tử, chỉ cần dùng chưa đầy hai tháng liền được nàng đưa đi gặp nàng phụ mẫu hỏi cưới!
Hàm Nhất nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-dao-thuong-khung-phe-vat-nghich-chuyen/425255/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.