Đông Phương Thiên Nguyệt suốt dọc đường hộ tống Mộ Thành Lâm và Nghê Tâm Mẫn, vẫn luôn là im lặng nhìn bọn họ.
Nhìn bọn họ thật đáng ngưỡng mộ, vượt qua hết sự cấm cản, vì nhau mà bất chấp hết thảy.
Tất cả mọi thứ đều thu ở đáy mắt nàng, Mộ Thành Lâm vẫn luôn là dịu dàng chăm sóc Nghê Tâm Mẫn từ những điều nhỏ nhặt nhất, Nghê Tâm Mẫn cũng thế, cũng luôn quan tâm gã.
Nhìn cảnh tượng này, bất giác trong lòng nàng lại dâng lên một chút khao khát, hạt mầm nhanh chóng cấm rễ, hút hết sự kiên cường như muốn khiến nàng trở nên vô lực, nở rộ ra nhưng đoá hoa mang tên khát vọng.
Một gương mặt tuấn mĩ hiện lên trong tâm trí, Đông Phương Thiên Nguyệt thẫn thờ bước phía sau Mộ Thành Lâm và Nghê Tâm Mẫn.
"Ta đây là đi ngang qua nga"
"Của nàng cũng là của ta a, tự nhiên nhà nàng cũng như nhà ta, dây cột tóc của nàng cũng là của ta"
"Nàng như thế nào có thể nói như vậy nha, ta nhưng là trượng phu tương lai của nàng, tự khắc là có liên qua rồi"
"Nương tử, nàng tỉnh rồi a"
"Nàng nếu muốn liền cứ thoải mái đấm, chỉ là......lúc đó ta bị hủy dung rồi, nàng đừng chê là được, dù nàng có chê, cũng là vẫn phải chịu trách nhiệm với ta cả đời còn lại a"
"A....nương tử, nàng mưu sát phu nhân"
"Từ khi gặp nàng, ta đã không còn biết liêm sỉ là gì nga!"
"Nàng không muốn bên cạnh ta đến thế sao?"
"Phải làm sao nàng mới tin ta thật lòng?"
"Ta sẽ khiến nàng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-dao-thuong-khung-phe-vat-nghich-chuyen/425193/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.