Không gian xung quanh rõ ràng là rộng lớn, chẳng hiểu vì sao đối với Đông Phương Thiên Nguyệt lại có vô hạn sự ngột ngạt, không được tự nhiên.
Hai người đứng đó nhìn nhau chẳng biết đã bao lâu, chỉ biết trời khi bọn họ rời đi đã là một sắc đen tựa mực.
Đông Phương Thiên Nguyệt cũng không có quay về phòng mình ngay, nàng đi ra phố dạo một vòng, hưởng từng cơn gió mát lạnh phả vào má.
Trấn Thanh Phong lúc này, yên tĩnh chẳng bóng người, khiến không gian như càng thêm rộng lớn thoáng đãng.
Nàng đi rất lâu, phỏng chừng đã đi qua cả trấn Thanh Phong, khi tâm tình đã bĩnh tĩnh không gợn sóng, lúc này mới quay trở về phòng mình, bắt đầu tiến vào tu luyện.
Ban nãy trên cả đoạn đường, nàng đều cố nói với bản thân mình, nàng Phong Lam Thiên không hợp nhau, sẽ không thể tiến xa được, rất nhanh thôi hắn sẽ không còn hứng thú với nàng nữa.
Một chút rung động nhỏ đối với hắn, đã bị nàng không chút tiếng động dẹp yên, bấy giờ chỉ còn lại một trái tim lạnh nhạt.
Lúc về đến nàng phòng, Đông Phương Thiên Nguyệt liền tiến vào trạng thái tu luyện, thiên địa linh khí ào ạt lao vào cơ thể nàng, điên cuồng không dứt.
Sáng sớm hôm sau........
Đông Phương Thiên Nguyệt tỉnh dậy từ sớm, vẫn như cũ hầm một nồi dược thiện lớn. Hôm qua Hàm Nhất đã đi theo nàng nấu nước thuốc cho Phong Lam Thiên ngâm, hôm nay liền có thể tự mình nấu, nàng không cần phải nấu nữa.
Một lát Đông Phương Thiên Nguyệt châm cứu cho Phong Lam Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-dao-thuong-khung-phe-vat-nghich-chuyen/425179/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.