Cả ba rời đi Vượn Ô Kim hang động, Đông Phương Thiên Nguyệt nghĩ nghĩ, đã lâu không về Đông Phương Gia, hẳn là mọi người rất lo lắng đi? Nghĩ thế nàng lại quyết định, hôm nay sẽ về Đông Phương Gia, đột nhiên nàng nghe được thanh âm của Tiểu Hoả: "Tỉ tỉ" "A?có việc gì?" "Tỉ cùng muội lặp khế ước có được không!?" "Ngươi còn quá nhỏ, sẽ không ảnh hưởng gì chứ?" "Không có việc gì đi, kí khế ước sinh tử, cả hai còn có thể nhận năng lượng khế ước mang đến, có khi còn thăng cấp" "Ồ? lợi như vậy sao?" "Đương nhiên a" Nàng nghĩ nghĩ một chút, Tiểu Hoả là phượng hoàng, nếu kí khế ước, vốn là nàng có lợi, nó muốn vẫn có khả năng cưỡng chế khế ước với nàng, nhưng nó lại hỏi nàng ý kiến, không đồng ý thì lại quá ngu ngốc rồi! "Được rồi"nàng cắt một đường qua ngón tay, ép một giọt máu hướng mi tâm Tiểu Hoả rơi xuống, một trận pháp khế ước hiện lên. "Sinh mệnh tương giao, cùng sinh cùng tử, khế ước sinh tử, khế" Trận pháp nhiễm sắc đỏ lan ra hoa văn trong trận pháp, yêu dã quỷ dị. Tiếp đó, ở mi tâm cả hai xuất hiện một ấn kí đỏ, trận pháp vừa tiêu tan, Đông Phương Thiên Nguyệt cùng Tiểu Hoả liền bắt đầu tấn thăng. Tiểu Hoả tăng thanh nhất giai bát cấp! Đông Phương Thiên Nguyệt trực tiếp bước qua hai bậc, thăng thành luyện thể thất trùng! Sau khi thăng cấp, nàng cùng Tiểu Hoả và Nhục Cầu hướng Thanh Phong Trấn mà đi, trên đường gặp một vài ma thú nhất giai cấp thấp, đều bị nàng nhẹ nhàng giải quyết. Về đến Thanh Phong Trấn, bước vào dòng người tấp nập, Đông Phương Thiên Nguyệt vì để mình không trở thành tâm điểm chú ý, trên mặt mang một mạng che mặt. Đông Phương Gia nằm ở Thanh Phong Trấn phía Nam, đi không bao lâu đã tới tường nhà Đông Phương, nàng tính toán một chút, nhắm ngay viện nàng nhảy vào. Vào đến trong viện, nàng để Nhục Cầu cùng Tiểu Hoả ở bên ngoài, một mình tiến vào phòng tắm, thoát y, bắt đầu ngăm mình trong làn nước mát lạnh. Tính đi tính lại, nàng ở trong sơn mạch Yến Vạn đã là hơn thập nhị ngày đi? Sau khi tắm xong, Nhục Cầu cùng Tiểu hoả ngự ở hai bên vai nàng chiếm lấy, Tiểu Hoả còn thân thiết cọ cọ mấy cái. Nàng hướng viện phụ mẫu đi tới, trên đường đi còn gặp qua mấy hạ nhân, trong mắt họ khi nhìn nàng thế nhưng lại chẳng có khinh thường!? Nàng vốn chính là phế vật nổi danh, cả Thanh Phong Trấn không ai không biết, không ai không cười nhạo, nàng còn tưởng chỉ phụ mẫu ba vị ca ca là ngoại lệ, dù sao trong người cũng là chảy cùng một dòng huyết mạch Đông Phương Gia! Đến viện phụ mẫu, nhấc chân bước nhanh vào, cảnh đầu tiên đập vào mắt Đông Phương Thiên Nguyệt là mẫu thân nàng đang ngồi thêu giày, chốc lát lại mài mực cho phụ thân nàng, Đông Phương Trì thì đang ngồi xem sổ sách các cửa hiệu của Đông Phương Gia, khung cảnh hài hoà khiến nhân tâm không nỡ phá hoại. Bước chân nàng có vẻ hơi nặng, nhìn khung cảnh này tâm nàng lại sinh ra lòng ngưỡng mộ, bất tri bất giác lại nhớ đến kiếp trước, lại nhớ đến tên kia, lại nhớ đến những điên cuồng của nàng, lại nhớ đến kết cục thảm hại không muốn nhớ tới kia! Nàng từng nghĩ có lẽ kiếp này, nàng chẳng thể mở lòng yêu ai, sau lần vấp ngã trước đó, nhưng khi thấy cảnh này, cớ sao long nàng lại khao khát một tình yêu nhất sinh nhất thế nhất song nhân?(1 đời 1 kiếp 1 đôi) Bước chân hơi chần chừ, nàng không muốn phá hủy khung cảnh tươi đẹp này..... Tầm một khắc, bước chân lay động, hướng chỗ phụ mẫu đi tới. "Nguyệt Nhi xuất quan?"Bạch Vân ngước mặt, đôi mắt bắt gặp thân ảnh bạch y quen thuộc, nàng(Bạch Vân) cùng nữ nhi giống nhau đều ưa thích diện bạch y, cả gia tộc trước đây của nàng(Bạch Vân)cũng đều ưa thích diện bạch y.....! Nhớ đến gia tộc trước đây, đáy mắt Bạch Vân thoáng buồn, rất nhanh liền biến mất, chẳng qua lại không thoát khỏi tầm mắt Đông Phương Thiên Nguyệt. Đông Phương Thiên Nguyệt dưới con ngươi lam sắc hiện lên vẻ nghi ngờ, bất quá chỉ vụt qua rồi biến mất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]