Liễu Hạ Vũ ngã xuống đất dưới sự hoảng hốt của cả đội hình, bởi vì trên cơ thể nàng máu đã nhiều đến không phân biệt được đâu là nơi bị thương và nơi lành lặn nữa. 
"Liễu... Liễu Hạ Vũ!!!!" 
Vương Y Dạ hét lên kinh hoàng, dường như muốn bổ nhào đến trước mặt Liễu Hạ Vũ mà gào lên cùng với hai hàng nước mắt còn chưa kịp khô. Hai tay nàng run rẩy chạm lấy thân thể gầy yếu trên đất cát kia. 
Liễu Hạ Vũ, lần đầu nhận thức được nàng là trong sinh thần của Vương Y Dạ. Nàng lúc ấy một bộ váy ôm sát gợi cảm, tóc ngắn được búi gọn tâng thêm sự tinh tế mạnh mẽ của một nữ nhân từng trải cùng nụ cười ranh mãnh treo trên môi. 
Liễu cảnh quan, là một người hay cười, rất ngốc nghếch và hay làm Vương Y Dạ nổi sùng. Nàng chính là ánh mặt trời trong màn đêm u tối. Nàng thích ăn kem trong trời lạnh, thích ăn lẩu vào mùa hè, và rất vụng về trong việc dỗ dành người khác. 
Nhưng còn người nằm kia? Đó cũng là Liễu Hạ Vũ mà. Nhưng sao nàng gầy hơn nhiều đến thế? Mới xa cách có 2 ngày thôi... nhưng đường nét hoàn hảo trên gương mặt nàng đã lộ ra xương xẩu tiều tụy. Nụ cười nàng đâu rồi? Tại sao giờ đây ánh mặt trời tắt đi mà thay vào đó là đôi môi khép hờ với nhịp thở khó khăn? 
"Không!!!!!!!! Gọi cấp cứu!!!! Mau gọi cấp cứu!!!!" 
Dường như từ nhỏ đến lớn Vương Y Dạ chưa từng điên cuồng đến thế này. Nàng không ngừng dùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-bang-ap-bach/2459459/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.