Trình Diệu ra nước ngoài hai năm học chuyên sâu về nhạc kịch, học một năm rồi một năm, rốt cuộc cũng học xong. Nhớ nhà tới sốt ruột, cũng nhớ mấy ông anh chung nhóm thân yêu, vừa về nước trước tiên liền lên kế hoạch hẹn các thành viên của nhóm IceDream đã giải tán cùng đi ăn bữa cơm, tụ tập một trận. 
Trừ Dương Tiêu Mục đang khổ cực theo đoàn phim phóng sự đi Bắc cực chưa về, những người khác đang ở Bắc Kinh đều đi được hết. 
Trưởng nhóm Vương Siêu cùng anh cả Tạ Trúc Tinh đương nhiên cũng đáp ứng lời mời. 
“Đi đi đi, đương nhiên đi, Diệu Diệu cậu yên tâm… Tất nhiên Tạ Trúc Tinh cũng đi…” Vương Siêu nhận lời Trình Diệu xong cúp điện thoại, nhắm mắt lại để Phương Sĩ Thanh tiếp tục trang điểm mắt cho mình, tí nữa hắn phải chụp ảnh bìa cho tạp chí của Phương tổng biên tập, bảo với trợ lý, “Cậu gọi điện thoại cho Tạ Trúc Tinh, kêu ẻm buổi tối Trình Diệu mời khách, 7 giờ rưỡi.” Xong nói tên nhà hàng. 
Trợ lý đáp lời, đang định qua một bên gọi điện thoại thì Vương Siêu lại nói, “Nếu ẻm hỏi tôi đang làm gì thì cậu cứ nói là tôi đang chơi.” 
Trợ lý, “Chơi cái gì?” 
Vương Siêu trừng mắt, “Cậu bị ngốc hả, còn chơi gì nữa? Cứ nói là tôi chơi vịt!” 
Vẻ mặt cậu trợ lý muốn cười mà không dám cười, “Biết rồi anh.” Xong đi gọi điện thoại. 
Đang trang điểm thì thiếu chút nữa đã chọc vào mắt Vương Siêu (vì ẻm trừng mắt =))),Phương Sĩ Thanh hoảng sợ nhảy dựng lên thiếu điều chửi tục, “Nếu mà chọc cậu mù mắt thật, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/peter-pan-va-cinderella/1743692/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.