“Tra công” Vương Siêu bị Vương Tề đập cho một trận, ủ rũ bỏ đi.
Hắn không về nhà mà chạy qua chỗ Tạ Trúc Tinh, tới dưới lầu mới gọi điện thoại cho cậu.
Tạ Trúc Tinh bắt máy, chẳng nói tiếng nào.
Vương Siêu, “Alo? Alo alo alo? Alooooo!”
Tạ Trúc Tinh, “… Đây, cái gì?”
Vương Siêu ngượng ngùng nói, “Anh đang ở dưới lầu nhà mình nè.”
Tạ Trúc Tinh tức giận, “Gọi anh tới ăn tối, giờ đã mấy giờ? Ăn xong từ hồi nào, ba mẹ em ngủ hết rồi.”
Vương Siêu đâu phải tới ăn cơm, “Em xuống dưới chơi với anh chút đi?”
Tạ Trúc Tinh cự tuyệt, “Em cũng muốn ngủ.”
Vương Siêu giả bộ đáng thương, “Đừng mà, hơn một tuần rồi anh chưa gặp em.”
Một lát sau Tạ Trúc Tinh đi xuống, mặc áo khoác màu tím, không kéo dây kéo, bên trong là áo thun đen, mở cửa ghế phụ ngồi vào xe.
Vương Siêu vừa thấy cậu liền cười, lấy lòng hỏi, “Này, áo khoác này của anh đúng không?”
Tạ Trúc Tinh làm như không để ý tới hắn, “Lấy đại một cái trong tủ ra mặc thôi, gọi em xuống chơi cái gì? Tối thui rồi có gì hay mà chơi?”
Vương Siêu vô cùng không biết xấu hổ, “Anh nè, chơi anh vui lắm đó.”
Tạ Trúc Tinh, “… Biến.” Làm bộ như định mở cửa xuống xe.
Vương Siêu vội vàng kéo cậu lại, “Còn tức giận hả?”
Tạ Trúc Tinh vốn không phải muốn đi thật, ngồi yên ở đó, không đẩy cửa xe ra nữa.
Vương Siêu cực kỳ chân chó tóm lấy vai cậu, “Hôm nay anh thật sự có việc không tới được mà.”
Hắn ăn mặc rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/peter-pan-va-cinderella/1743665/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.