Mấy ngày nay Vương Siêu như bốc hơi khỏi thế gian, lễ trao giải thì vắng mặt, di động trước sau đều không liên lạc được, tìm khắp nơi cũng chẳng ra, Tạ Trúc Tinh vừa tức vừa lo, thấy Vương Siêu đẩy cửa vào trái tim bị treo ngược lên mấy hôm nay mới được thả xuống, còn chưa kịp vui mừng, con hàng này vừa nhìn thấy cậu đã bỏ chạy?!
Nếu không phải còn ở trong công ty trước mặt mọi người, cậu thật sự muốn lột quần Vương Siêu xuống tét mông thật mạnh.
Làm sao đảo mắt một cái mà tên nhóc đầu gấu này đã oan ức đầy mặt?
Còn oan ức đến mức thật giống.
Ai bắt nạt hắn?
Không cần biết tới mấy thành viên khác và người đang diện vẫn đang đứng nhìn, Tạ Trúc Tinh thốt lên, “Rốt cuộc là ai bắt nạt ai? Anh không nói câu nào đã chơi trò mất tích, cả chìa khoá cửa cũng lấy mất, có biết em tìm anh đến mức sắp phát điên rồi không? Nếu anh muốn chia tay thì cứ việc nói thẳng, đâu cần trốn tránh không chịu gặp nhau, em cũng sẽ không quấn lấy anh.”
Vương Siêu bị hai tiếng “chia tay” đâm đến đau đớn cả người, nổi trận lôi đình, “Em còn không biết xấu hổ? Được! Vậy thì không cần mặt mũi gì nữa! Là tui bắt nạt em đó, tui không đòi anh tui kéo tài nguyên tốt cho em, tội nghiệp em kỹ năng diễn xuất cấp bậc ảnh đế lại phải đi đóng phim thần tượng, chỉ trách tui không có bản lĩnh gì, em với bạn gái cũ cấu kết làm bậy cũng không sai, tội nghiệp em đường đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/peter-pan-va-cinderella/1743654/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.