Quần cũng cởi một nửa rồi, không làm gì đúng là hơi phí.
Thế nên trước hết hai người làm chút gì đó đã.
Đất khách mười chín ngày, trời hạn lâu ngày gặp mưa.
Ban đầu Vương Siêu còn hăng say chọc ghẹo, giành cởi quần áo giúp Tạ Trúc Tinh, đẩy cậu ngồi xuống sopha, tự hắn quỳ xuống dùng răng cởi dây kéo, môi lưỡi cùng hoạt động nửa ngày mới dạng chân ra ngồi lên, eo xoay đến muốn nở hoa, thực sự là không biết nên dâm làm sao mới đủ.
Nhưng mà hắn là mảnh ruộng mười chín ngày không được cày, chờ đến khi Tạ Trúc Tinh bắt đầu cày cấy, hắn lập tức đau đến mức gào ầm lên, vừa khóc vừa mắng.
Tạ Trúc Tinh bình thường vốn đã không nhiều lời, những lúc thế này càng không thích nói chuyện.
Vương Siêu ở đâu cũng là cái máy to mồm, trên giường đặc biệt thích văng tục, đau cũng mắng, sướng cũng mắng, kho từ ngữ thô bỉ phong phú lạ thường, mắng mười mấy phút thay đổi không hề trùng lặp.
Hắn càng mắng chửi hung ác Tạ Trúc Tinh cũng càng hung ác, hắn cảm thấy không chịu nổi thầm thì hai tiếng, Tạ Trúc Tinh sẽ nhẹ nhàng hơn một chút.
Cũng coi như là một loại hiểu ngầm khác, hắn còn có chút yêu thích.
Thực ra hai người êm đẹp mấy tháng, Tạ Trúc Tinh chẳng có tiến bộ kỹ thuật gì rõ ràng, vẫn chỉ đấu đá lung tung như trước đây, thậm chí đơn giản còn thô bạo hơn so với khi trước, lại càng không có quy tắc.
Có điều Vương Siêu rất dính chiêu này, trực tiếp, vừa đau vừa sướng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/peter-pan-va-cinderella/1743629/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.