*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tro tàn lại cháy.
Chỉ có bốn chữ ấy có thể hình dung tâm trạng Tạ Trúc Tinh vào giờ khắc này.
Trước đây một lúc cậu còn nghĩ, nếu như có người hỏi vấn đề “Thích một tên ngốc là trải nghiệm gì”, vậy cậu không thể nghi ngờ chính là người có tư cách trả lời nhất, bây giờ rốt cuộc cậu cũng có cả tư cách trả lời câu “Bị một tên ngốc yêu thích là trải nghiệm gì” rồi?
Vương Siêu vẫn còn đang ủ rũ nói, “Anh chưa đồng ý chia tay mà em đã nói chuyện yêu đương với nhỏ khác rồi, em như vậy là bắt cá nhiều tay, em xứng với anh hả?”
Tạ Trúc Tinh hỏi ngược lại, “Vậy anh ngay trước mặt em còn nói muốn đi chịch dạo với người khác, anh xứng với em?”
Vì chuyện này Vương Siêu đã ăn đòn mấy ngày, cảm thấy bản thân oan uổng sắp chết, khóc lên nói, “Hôm đó còn không phải bị em chọc tức? Không để ý tới bố, điện thoại với gái thì cười tươi như hoa, bố đây chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như em.”
Tạ Trúc Tinh, “Đến cùng là ai không biết xấu hổ? Không phải anh đã sớm ngóng trông em kết hôn sao? Bây giờ lại chê em tán gái.”
Vương Siêu không khóc nổi, hoảng sợ nói, “Kết hôn cái gì? Em muốn kết hôn với Đào Đào?”
Tạ Trúc Tinh, “Còn chờ anh tặng em phòng cưới đây.”
Cậu cố ý nói vậy thuần túy chỉ là vì chọc tức Vương Siêu một chút.
Dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/peter-pan-va-cinderella/1743619/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.