*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tám giờ hôm đó, website và weibo chính chủ của Huy Tinh Ent. đồng loạt cập nhật, công bố thành viên Tomas của nhóm nhạc nam mới nhất dưới trướng IceDream — gương mặt và thông tin liên quan. Tomas chính là Tạ Trúc Tinh, vì số thành viên trong nhóm tương đối nhiều, tốt nhất là giản lược tên tiếng Trung sang tiếng Anh để người hâm mộ dễ nhớ hơn, bởi vậy mỗi người đều có một nghệ danh tiếng Anh đơn giản dễ nhớ. Tomas Tạ Trúc Tinh, Able Quý Kiệt, Benson Cao Tư Viễn, Leo Vương Siêu, Carl Dương Tiêu Mục, Cute Trình Diệu. Sáu chàng trai trẻ tập hát xong đều ở lại công ty chưa chịu về, ngồi vây vào một chỗ lướt weibo. Công ty dốc sức tuyên truyền, chỉ mấy phút mà bài weibo kia đã có hơn một nghìn share, bình luận cũng mấy trăm rồi. Trước đó Đoạn Nhất Khôn đã tiêm một mũi dự phòng cho bọn họ, mỗi lần có nhóm nhạc thần tượng ra mắt thì khả năng được khen ngợi rộng rãi và nhanh chóng tiếp nhận là không lớn, bảo bọn họ phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, trong bình luận có thể sẽ có một chút ngôn từ công kích. Dù vậy, khi nhìn thấy mấy câu đại loại như “Thế này mà cũng có thể làm thần tượng à”, “Nhảy thế đấy, độc dược Bắc Vũ”, “Cằm nhìn có hơi kỳ lạ”, “Trước khi ra mắt chắc chắn đã chỉnh sửa tí chút rồi”, “Dự là nhóm này sẽ không nổi được đâu”,… mọi người vẫn khó tránh khỏi để tâm. Dáng vẻ Tạ Trúc Tinh đã rất tốt rồi, hơn nữa trăm phần trăm không sửa, nhảy cũng đẹp nổi tiếng, vậy mà còn bị nói thành thế này. Hôm nay là cậu, ngày mai ngày mốt ngày kia, một tuần lễ này mỗi người trong bọn họ đều không thoát được. Nhưng Vương Siêu vẫn bị chọc tức, vừa xem vừa mắng. “Có thể cmm, Tiểu Tạ nhảy mà còn không đẹp! Hiểu cc gì!” “Tự mình sửa xong nhìn ai cũng thấy sửa cả, mẹ mày chắc phải sửa luôn cuống rốn mới có thể sinh ra mày ha?” “Còn mẹ nó dự là không nổi được, ngồi lề đường làm thầy tướng số đi đồ ngu!” Lúc hắn không muốn nói khó nghe thì lời nói ra đã chẳng hề dễ nghe rồi, huống chi bây giờ lại còn cố ý chọn từ khó nghe mà nói. Tạ Trúc Tinh nghe hết nổi, “Được rồi, đăng lên vốn là để người ta đánh giá, nói một chút cũng không đau không ngứa.” Vương Siêu tức không nhịn được, đáp, “Sao lại không đau không ngứa? Tức đến mức anh đau phổi luôn rồi nè! Lúc online kẻ nào cũng ngon lắm, thật sự đứng trước mặt thì tới rắm cũng không dám phóng lấy một phát! Đám người này chơi trò gì đây! Có chút lễ độ nào không?” Khó có khi Quý Kiệt phụ họa hắn một lần, “Miệng thối của Vương Siêu mắng lần này đúng lắm, em xem cũng tức giận.” Vương Siêu, “Cmn cậu có biết nói chuyện không? Nói ai miệng thối?” Quý Kiệt, “Tôi nói cậu đó, đây mới chỉ là Tiểu Tạ thôi mà anh đã tức đến đau phổi rồi, chờ đến ngày thứ tư trong tuần tới phiên cậu, có phải cậu sẽ tức thành cá nóc luôn không?”
Cá nóc =)) Vương Siêu đâm thẳng vào chỗ đau của cậu ta, “Với cái mặt bánh bao kia của cậu mà còn có mặt mũi gọi tôi là cá nóc?” Quý Kiệt là người có khuôn mặt tròn, luôn không hài lòng với mặt mũi của mình, từng nhiều lần đề cập qua muốn đi nhổ răng khôn, vừa nghe vậy liền mất hứng, “Tôi mặt bánh bao? Sao cậu không nói cái mông to của cậu đi?” Vương Siêu cả giận, “Cậu nói ai mông to? Cậu cái thằng mặt mâm này!” Tạ Trúc Tinh thấy hai bọn họ lại muốn trở mặt, vội vàng lôi kéo Vương Siêu, “Đừng gây sự, anh còn chê tôi chưa đủ phiền phức sao?” Vương Siêu không để ý tới Quý Kiệt nữa, nói, “Đừng buồn, cũng chỉ hôm nay à, ngày mai bọn họ sẽ quên ngay mà quay sang chửi Cao Tư Viễn thôi.” Cao Tư Viễn ngày mai lên sàn, “…” “Này này này, các anh mau nhìn nè!” Trình Diệu kích động bật dậy, “Thầy Lương share rồi!” Mấy người đều cúi đầu nhìn vào di động. Quả nhiên Lương Tỉ đã share lại weibo này, còn viết một câu, “Ồ, Tiểu Hoả Xa đã ra mắt rồi.” Hắn đang nổi, người hâm mộ nhiều, chia sẻ một phát là lên vèo vèo như hỏa tiễn. Ngoài ra còn có một vài người có quan hệ không tệ với hắn trong giới, hoặc là những kẻ muốn có quan hệ không tệ với hắn cũng tiện tay share. Thế là độ hot của weibo tuyên truyền chính thức cho Tạ Trúc Tinh từ Huy Tinh Ent. lập tức tăng vọt. “Gì mà Tiểu Hoả Xa?” Vẻ mặt Vương Siêu mờ mịt, đột nhiên nghĩ đến vụ của Diêm Giai Giai nên hỏi, “Tiểu Tạ, Lương ca biết em đội nón xanh* rồi hả? Hôm đó em có nói với ổng ư?” * Đội nón xanh aka bị cắm sừng Tạ Trúc Tinh, “…” Trình Diệu giải thích, “Có một phim hoạt hình, xe lửa nhỏ trong phim tên là Thomas.”
Các thành viên khác trong nhóm cũng get thành các kiểu khác nhau. Cao Tư Viễn hiếu kỳ hỏi, “Vương Siêu, hôm đó là hôm nào? Không phải ngày chúng ta đi spa đó chứ?” Vương Siêu nghe giọng của hắn ta là biết ngay hắn ta lại muốn ganh tỵ, liền đáp, “Tôi và Tiểu Tạ đi đâu làm gì cả ngày còn phải báo cho cậu biết hả? Sao cậu quản lý rộng hơn cả anh Khôn thế?” Cao Tư Viễn cười nhạt, không nói nữa. Tạ Trúc Tinh có chút xấu hổ. Cậu không hay đắc tội với người khác, mọi người đều vui vẻ là tốt nhất, nhưng kiểu đắc tội trong lúc vô tình này cũng chẳng còn cách nào. Vương Siêu ngồi bên cạnh hất vai cậu một phát, cậu quay đầu nhìn sang. Hắn ngó gương mặt cậu chăm chú. Tạ Trúc Tinh, “???” Vương Siêu làm một cái mặt quỷ với cậu, bảo mọi người, “Chuyện đó, hôm nào dẫn mọi người đến nhà Lương ca chơi, ổng vừa mới dọn nhà, chúng ta tới làm ấm nhà cho ổng.” Mấy người còn lại nhìn nhau, Quý Kiệt nói, “Cũng không quá quen thân, đến thẳng nhà người ta không tốt lắm đâu?” Vương Siêu lại nói, “Không sao, ổng thích nhất là chơi bời với tiểu thịt tươi.” Nhóm tiểu thịt tươi, “…” Hơn chín giờ, cái weibo kia đã qua thời điểm bùng nổ truyền thông, dần dần hạ nhiệt, mọi người giải tán về nhà, dặn dò nhau ngày mai ghi âm đừng tới trễ. Trên đường về Tạ Trúc Tinh lái xe, nói, “Anh không báo với Lương Tỉ một tiếng đã hứa hẹn dẫn bọn họ đến nhà ảnh, sau này Lương Tỉ lại không muốn.” Vương Siêu cúi đầu chơi game, không quan tâm đáp, “Ổng thật sự không có chút không muốn nào đâu, bình thường còn hay gọi một đám thanh niên đến nhà ổng nằm lăn ra đó, người gì cũng có, chính ổng còn không quen biết được hết, chỉ để náo nhiệt thôi.” Tạ Trúc Tinh không hiểu được loại sở thích này, cũng biết cuộc sống của Lương Tỉ có hơi loạn, nói, “Anh đừng dẫn bọn họ đi làm loạn, sẽ dạy hư người ta đó.” Vương Siêu ngẩng đầu nhìn cậu, “Gì mà anh dạy hư bọn họ? Em cho rằng Lương ca mở party chơi gì? Giống như anh đi bar đêm chơi à? Không phải đâu, ổng sẽ không chơi với phụ nữ.” Không chơi với phụ nữ thì càng thêm chết người có biết không? Tạ Trúc Tinh vòng vo hỏi, “Vậy mấy anh chơi cái gì?” Vương Siêu, “Thì uống rượu đánh bài, chơi Ludo.”
Tương tự như cờ cá ngựa bên mình. Tạ Trúc Tinh, “Không có…?” Vương Siêu tiếp tục chơi game, “Không có, ổng không thể thức đêm được, bình thường chơi tới mười một mười hai giờ là ổng đã mệt mỏi đuổi tụi anh đi, tụi anh toàn phải tự tìm trò khác chơi tiếp.” Tạ Trúc Tinh, “Vậy anh ấy thì sao?” Vương Siêu đáp, “Ở nhà ngủ thôi, đã nói với em là ổng không thể thức đêm rồi mà.” … Người hắn nói thật sự là thầy Lương thẩm du cách vách sướng đến gào khóc kia ư? Tạ Trúc Tinh không hỏi nhiều nữa, Vương Siêu cũng chẳng có ý nói thêm. Điểm ấy cậu đã sớm phát hiện, tên này miệng tiện thì tiện thật, nhưng sau lưng lại rất kín tiếng về việc riêng của người khác. Hắn ghét Cao Tư Viễn như vậy, lần nào nhắc tới cũng mắng thêm vài câu, nhưng chưa từng nhiều lời về chuyện nát bét mà Cao Tư Viễn trước đây đã làm — ngay cả chế Phùng dạy thể hình cho bọn họ vài ngày cũng biết, ngày trước Cao Tư Viễn từng làm thực tập sinh ở Hàn Quốc nhưng chưa đến ba tháng đã quay về, bảo với người ngoài rằng người Hàn khinh thường hắn ta, xa lánh hắn ta, mấy người Trung làm thực tập sinh chung với hắn ta thì lại bảo, là vì hắn ta ở bên đó muốn nịnh bợ đàn chị đã ra mắt cùng công ty, kết quả bị người ta trách cứ bảo hắn quấy rầy mình, rồi bị công ty bên kia khai trừ phải xấu hổ về nước. “Anh dẫn bọn họ tới nhà Lương ca chơi chút, để bọn họ khỏi đỏ mắt nhìn em, đỡ mất công sau lưng lại hùa nhau coi thường em.” Hai tay Vương Siêu chơi game đùng đùng, trề môi nói khẽ, “Em không thấy hôm nay Lương ca share giúp em đã khiến Cao Tư Viễn đỏ cả mắt đó.” Tạ Trúc Tinh, “…” Thì ra là vì việc này ư? Vương Siêu bỏ di động xuống, nói, “Con người nếu thật sự bắt đầu đỏ mắt nhìn ai thì đúng là chuyện buồn nôn gì cũng có thể làm. Từ tiểu học anh đã tới Bắc Kinh, khó mà nói được tiếng phổ thông, có mấy thằng bạn học suốt ngày cứ chê cười anh là thằng nhà quê. Hơn nữa hồi đó anh còn biết đánh đàn, tụi con gái trong lớp cảm thấy anh khá ngầu nên đều thích chơi chung với anh. Anh vui vẻ liền mời cả đám con gái ăn kẹo mút, có vài thằng muốn ăn cũng tới nịnh bợ anh. Mấy thằng cầm đầu trong lớp bắt đầu tức mình cái tên nhà quê anh đây, kêu vài thằng ngốc trung học chặn đường anh lúc tan trường, còn nói anh vay tiền không trả, bắt anh phải trả cho bọn nó.” Tạ Trúc Tinh, “… Đánh anh hả?” Vương Siêu đắc ý kể, “Định đánh thôi, còn chưa kịp ra tay đã bị anh cả của anh quần sát rồi. Vừa lúc ổng đến đón anh tan học, hồi đó ổng đã cao tới 1m8, còn đang luyện Sanda, anh liền đứng một bên cầm kẹo que, nhìn ổng dùng mấy thằng ngu đó luyện tay một chút, há há há.” Tạ Trúc Tinh cũng không nhịn được cười, “Vậy anh của anh đối xử với anh cũng tốt vô cùng.” Vương Siêu càng được nước lấn tới, “Hồi bé bộ dạng anh dễ thương lắm, anh cả của anh còn nói, anh mà cứ như hồi bé lâu hơn thì có lẽ ổng cũng không nỡ xuống tay đập anh, hồi đó ai gặp anh cũng kêu anh dễ thương hết.” Tạ Trúc Tinh liếc hắn một cái, cảm thấy hắn bây giờ cũng rất đẹp mắt, bộ dạng mặt mày hớn hở còn có chút đáng yêu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]