Cây cầu lên đỉnh Olympus đang dần tan biến đi. Chúng tôi bước ra khỏi thang máy, đặt chân lên con đường đá hoa cương màu trắng và ngay lập tức các vết nứt xuất hiện bên dưới chân chúng tôi.
“Nhảy đi!” Grover kêu lên. Điều đó khá dễ dàng với cậu ấy vì một phần trong cậu ấy là một con dê núi.
Cậu ấy nhảy đến một phiến đá khác trong khi chúng tôi thì nghiêng ngã đầy kinh sợ.
“Thánh thần, tớ ghét độ cao!” Thalia hét lớn khi cùng tôi nhảy theo Grover. Nhưng Annabeth không thể gọi là nhảy giỏi. Cô ấy trượt chân và hét lớn, “Percy!”
Tôi tóm được tay cô ấy khi mặt đường rơi xuống, vỡ tan thành bụi. Trong một giây, tôi nghĩ cô ấy sẽ kéo cả hai tôi cùng rơi xuống. Hai chân cô ấy lơ lửng giữa không trung. Tay cô ấy trượt dần cho đến khi tôi chỉ nắm được mấy ngón tay. Vừa lúc ấy, Grover và Thalia nắm chặt hai chân tôi, cho tôi thêm sức mạnh. Annabeth sẽ không thể rơi xuống.
Tôi kéo cô ấy lên và chúng tôi nằm run rẩy trên mặt đường. Tôi đã không nhận ra chúng tôi đang ôm choàng lấy nhau cho đến khi cô ấy đột nhiên cứng người lại.
“Ừm, cảm ơn cậu,” cô ấy thì thầm.
Tôi cố nói không sao, nhưng lời phát ra từ miệng tôi lại là, “Ừ, tớ biết rồi.”
“Đi tiếp nào!” Grover giật vai tôi. Chúng tôi vội buông nhau ra và chạy nước rút băng qua chiếc cầu trên không khi càng thêm nhiều tảng đá rã ra và rơi vào thinh không. Chúng tôi vừa đến được chân núi, mảng đường cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/percy-jackson-tap-5-vi-than-cuoi-cung/134877/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.