Đêm đó tôi mơ thấy Rachel Elizabeth Dare ném phi tiêu vào mặt tôi.
Cô ấy đang đứng trong phòng mình... Được rồi, lùi lại. Tôi phải giải thích rằng Rachel không có một căn phòng. Cô ấy có nguyên cả tầng cao nhất trong dinh thự của gia đình cô ấy, một dinh thự vừa mới được nâng cấp ở Brooklyn. “Phòng” của cô ấy là một căn gác xép to lớn được trang trí bằng dàn đèn chiếu sáng công nghiệp và các cửa sổ bằng kính từ sàn lên đến trần. Nó to gấp đôi căn hộ của mẹ tôi. Tiếng của một bản nhạc alt rock nào đó đang phát ra từ đế cắm Bose được phủ sơn của cô. Đến chừng mực tôi có thể kể, nguyên tắc duy nhất của Rachel về âm nhạc là trong Ipod của cô ấy, không thể có hai bản nhạc nghe na ná giống nhau, và tất cả chúng phải thật lạ tai.
Rachel mặc kimono, tóc tai rối bù như vừa ngủ dậy. Giường cô ấy là một đống hỗn độn. Gần đó có mấy khung tranh phủ vải kín mít. Quần áo bẩn và giấy gói thanh thức ăn năng lượng vương vãi khắp sàn, nhưng khi bạn có một căn phòng lớn như thế, đống rác đó trông chẳng tệ chút nào. Ở phía bên ngoài các cánh cửa sổ, bạn có thể nhìn thấy toàn bộ khu Manhattan khi về đêm.
Bức ảnh cô ấy đang tấn công là một bức vẽ tôi đang đứng trên tên khổng lồ Antaeus. Rachel đã vẽ nó cách đây hai tháng. Mặt tôi trong tranh thật hung dữ – cả đang lo lắng – vì thế thật khó để nói liệu tôi là một chàng trai tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/percy-jackson-tap-5-vi-than-cuoi-cung/134862/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.