Sau khi thấy Tiến sĩ Thorn biến thành quái vật và nhảy qua vách đá với Annabeth, bạn sẽ nghĩ không còn gì có thể làm tôi sốc hơn được nữa. Nhưng khi cô bé mười hai tuổi bảo tôi cô ta là nữ thần Artemis, tôi còn nói một câu thông minh vô cùng, đại loại như “Ừ…được rồi.”
Nhưng thế vẫn chẳng là gì so với Grover. Cậu ta ngắc ngứ, rồi sau đó lật đật quỳ xuống nền tuyết và bắt đầu luôn miệng, “Cảm ơn, nữ thần Artemis! Người quả thật… Người quả là… Ôi trời ơi!”
“Đứng lên đi, thần rừng!” Thalia đay nghiến. “Chúng ta còn nhiều thứ phải lo. Annabeth biến mất rồi kia kìa!”
“Whoa,” Bianca di Angelo nói. “Từ từ. Hết giờ rồi.”
Mọi người đều nhìn cô bé. Cô chỉ ngón tay vào tất cả chúng tôi, như thể đang cố kết nối những cái nút lại với nhau. “Các người…các người là ai?”
Nữ thần Artemis tỏ ra nhẹ nhàng hơn. “Có lẽ câu hỏi này có vẻ hợp lý hơn này, hai người là ai? Cha mẹ hai người là ai?”
Bianca lo lắng nhìn sang cậu em trai, lúc này vẫn đang nhìn nữ thần Artemis kinh hãi.
“Cha mẹ chúng tôi qua đời rồi,” Bianca nói. “Chúng tôi là trẻ mồ côi. Có một ngân hàng trả tiền học phí cho chúng tôi, nhưng…”
Cô bé ngập ngừng. tôi đoán nhìn mặt chúng tôi thì cô ấy cũng biết chúng tôi không tin cô bé. “Sao vậy?” cô bé khăng khăng. “Tôi đang nói thật đấy.”
“Các ngươi là con lai,” Zõe Nightshade nói. Giọng cô ta nghiêm trang. Nghe nó cổ kính, giống như cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/percy-jackson-tap-3-loi-nguyen-cua-than-titan/2858066/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.