Tôi đang ngắm những con sóng nhấp nhô khi Annabeth và Tyson tìm thấy tôi. 
“Có chuyện gì thế?” Annabeth hỏi. “Tớ nghe thấy cậu gọi kêu cứu.” 
“Tớ cũng nghe thấy!” Tyson nói. “Nghe cậu kêu to, “Có chuyện tồi tệ đang tấn công!’” 
“Tớ không gọi các cậu!” tôi đáp. “Tớ ổn.” 
“Thế nhưng ai…” Annabeth chợt nhận ra ba chiếc túi vải dùng để đi du lịch màu vàng, rồi cả cái bình và cái lọ vitamin mà tôi đang cầm. “Cái gì thế…?” 
“Nghe này,” tôi nói. “Chúng ta không có nhiều thời gian đâu.” 
Tôi kể cho họ về cuộc trò chuyện của tôi với thần Hermes. Và khi tôi vừa kể xong, tôi có thể nghe thấy tiếng rít từ đằng xa – các nữ yêu quái mình người cánh chim thuộc đội tuần tra đã ngửi thấy mùi của chúng tôi. 
“Percy này,” Annabeth nói, “chúng ta phải thực hiện cuộc tìm kiếm này.” 
“Chúng ta sẽ bị trục xuất ra khỏi trại, cậu biết đấy. Hãy tin tớ. Tớ là một chuyên gia bị đuổi mà.” 
“Thì sao nào? Nếu chúng ta thất bại cũng chẳng còn trại nào để quay về cả.” 
“Ừ, nhưng cậu đã hứa với bác Chiron rằng…” 
“Tớ hứa sẽ giúp cậu khỏi nguy hiểm. Tớ chỉ có thể làm được điều đó nếu đi cùng cậu. Tyson có thể ở lại và nói với họ…” 
“Tớ muốn đi,” Tyson phản đối. 
“Không được!” Giọng của Annabeth gần như hoảng sợ. “Ý tớ là… Percy, thôi nào. Cậu biết chuyện này không thể mà.” 
Tôi lại tự hỏi tại sao cô ấy lại có mối hận thù đối với người Cyclops tới vậy. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/percy-jackson-tap-2-bien-quai-vat/3252745/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.