Tôi có một giấc mơ rất kỳ lạ: tôi bị lạc vào trại nuôi gia súc đông đảo. Đa phần bọn chúng muốn giết tôi. Số còn lại đòi “thức ăn” liên tục.
Chắc chắn tôi tỉnh nhiều lần, nhưng những gì tôi nghe và thấy đều mơ hô thê nên tôi lại thiếp đi. Tôi nhớ được nằm trên giường êm, được bón cho thứ gì có vị giống bỏng ngô rang bơ nhưng lại là bánh ngọt. Cô bé tóc uốn lọn cúi xuống giường, bĩu môi lau thức ăn rớt xuống cằm cho tôi.
Vừa thấy tôi mở mắt, bạn ấy hỏi ngay:
- Hạ chí năm nay có chuyện gì xảy ra vậy?
Tôi thều thào :
- Gì cơ?
Bạn tóc vàng nhìn quanh như sợ ai nghe lén:
- Chuyện gì đang xảy ra? Vật gì bị đánh cắp thế? Chỉ còn mấy tuần nữa là đến hạn rồi.
Tôi lí nhí:
- Xin lỗi bạn. Tôi không...
Có tiếng gõ cửa. Cô bé ấn vội miếng bánh to tướng vào miệng tôi.
Lần sau, lúc tôi mở mắt, cô bé không còn ở đó.
Một gã tóc bạch kim bảnh trai, vạm vỡ như vận động viên lướt sóng đứng cuối giường nhìn tôi chằm chằm. Mắt anh ta xanh biếc – ít nhất anh ta có hơn chục con mắt - mọc trên má, trán và mu bàn tay.
Cuối cùng, khi tôi bình phục, cảm giác lạ lẫm với một mội trường xung quanh tan biến. Thậm chí họ còn thân thiện hơn những nơi tôi từng đến. Tôi ngồi trên ghế xếp ngoài một mái hiên lớn, ngắm nhìn đồng cỏ và dãy đồi xanh phía xa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/percy-jackson-tap-1-ke-cap-tia-chop/1910388/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.