Sau Luke, Annabeth và tôi là hai con lai đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ và còn sống trở về. Khỏi phải nói, mọi người trầm trồ thán phục như thể hai đứa vừa thắng cuộc thi khó trên truyền hình.
Theo truyền thống của trại, chúng tôi đeo vòng nguyệt quế dự tiệc chiêu đãi để tôn vinh hai đứa. Sau đó là lễ đốt vải liệm các bạn may sẵn trong lúc chúng tôi đi vắng.
Vải liệm của Annabeth rất đẹp may bằng lụa xám thêu cả đàn cú. Tôi đùa, bảo nếu được liệm bằng vải ấy, Annabeth chết cũng không tiếc. Cô bạn đấm tôi thùm thụp, bảo tôi im miệng đừng nói gở.
Con Thần Biển không có bạn chung phòng nên các con thần Ares tình nguyện may vải liệm cho tôi. Họ lấy vải trải giường cũ sờn, sơn mặt cười viền quanh và viết chữ ĐỒ THẢM HẠI chính giữa.
Đốt xong nó, tôi mừng húm.
Trong lúc nhà thần Apollo hát nhép say mệ, các bạn cùng phòng cũ nhà thần Hermes, nhà then của Annabeth và các bạn thần rừng của Grover vây quanh. Họ ăn mừng Grover vừa nhận giấy chứng nhận mới toanh từ tay Hội Đồng xét duyệt. Các thành viên hội đồng nhận xét trong nhiệm vụ vừa rồi, Grover “can đảm đến mức không thể hiểu nổi… cứng rắn hơn bất kỳ thần rừng nào…”
Trong buổi liên hoan, chỉ mình nhà thần Ares không vui. Chúng gườm gườm nhìn tôi như muốn nói sẽ không bao giờ tha thứ tội làm nhục cha chúng.
Không vì thế mà tôi kém vui.
Ngay cả bài diễn văn chào mừng nhóm tôi về trại an toàn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/percy-jackson-tap-1-ke-cap-tia-chop/1910358/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.