Nhật kí #26
(Tiếp theo)
QUILLAN
Nevva bảo mình chụp lại bao vải lên đầu trước khi ra khỏi phòng. Cô ấy nói:
- Tin đi, không phải do tôi quyết định
- Vậy thì là ai?
- Anh sẽ sớm biết thôi mà.
Cô đưa cho mình cái bao. Mình phải tin cô ta, còn làm gì khác được nữa chứ. Mình trùm bao lên đầu, để cô ta dẫn qua một lộ trình phức tạp, lên cầu thang, xuống hành lang, lên rồi xuống thang máy. Cảm giác như đi cả nửa dặm. Có thể cô ta đã đưa mình đi lòng vòng cũng nên. Làm sao biết được. Sau cùng mình cảm thấy hơi ấm của mặt trời Quillan. Chúng mình đã ra ngoài phố. Khi được cô ta gỡ bỏ bao vải khỏi đầu, mình phải nheo mắt vì ánh sáng chói chang. Mình hỏi:
- An toàn không? Nếu một dado nhìn thấy, tôi có thể bị lôi trở lại lâu đài ngay.
- Anh tự trả lời đi.
Cô chỉ tay quanh phố. Mình đang đối diện với một biển người chen chúc nhau, đi dọc cả hai bên lề đường, Nevva nói:
- Không có thòng lòng, rất dễ chuồn.
Mình cảm thấy như một cây kim nhảy vào đống rơm. Nhờ mình không còn mặc cái áo đấu thủ đỏ chói nữa. Khi bước đi bên Nevva, mình không còn nổi bật, cứ như con cá lượn trong một bầy cá khổng lồ, cùng xoay hướng chính xác cùng một lúc. Không, nói lại. Ít ra, cá còn có những điều thú vị để nhìn. Thành phố Rune chẳng có gì, toàn một màu xám, đầy xác chết biết đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pendragon-7-dat-cuoc-sinh-mang/2469354/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.