TRÁI ĐẤT THỨ HAI 
Courtney Chetwynde đang về nhà. 
Với cô, hai tháng nằm bệnh viện chả khác nào chịu cực hình. Theo nhiều cách. Nhưng cô cũng biết không thể liều lĩnh hấp tấp. Gãy xương – cũng như những chấn thương tinh thần – cần thời gian hồi phục. Cô không thể nào quên những gì đã xảy ra trong đêm gặp nạn. Đó là một điều tốt. Vì cô không muốn quên. Cô muốn nhớ từng chi tiết. Lúc đó, cô đang một mình đạp xe trên một đường quê hoang vắng, một chiếc xe hơi đâm cô rơi xuống vực sâu. Cô bị gãy bốn xương sườn, cánh tay trái gãy làm hai. Chân trái dập vỡ đến nỗi phải ghim bốn nẹp để giữ cho ngay ngắn lại. Cô còn bị chấn động não. Nhưng dù những vết thương đó rất trầm trọng, chúng không nguy hiểm đến sự sống. Vấn đề thật sự đến từ tổn thương bên trong. Cô cần được giải phẫu để điều trị quá nhiều thương tích đến nỗi không muốn nghe mỗi lần bác sỹ bàn bạc là cô đã bị thương nặng đến thế nào. Suốt hai tháng trời, không ngày nào không có một bác sỹ lặp lại câu nói: “Cô sống là một điều quá may mắn”. 
Courtey không cảm thấy quá may mắn. Nếu may mắn, cô đã không suýt chết. Nếu may mắn, cô đã chẳng bao giờ đến trường học hè đó và gặp một gã tên là Whitney Wilcox. Nếu may mắn, cô đã không nghĩ là hắn xinh trai và si mê hắn. Nếu may mắn, cô đã không đđi gặp hắn tại nơi cô gặp tai nạn. Nếu may mắn, cô đã nhận ra thật sự không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pendragon-7-dat-cuoc-sinh-mang/2469325/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.