NHẬT KÍ # 21
(TIẾP THEO)
ZADAA
(@Mxlc type)
Hai tuần. Đó là theo mình đoán thời gian ở lại trại Mooraj. Cảm giác như hai mươi năm. Phờ phạc nhất trong đời mình. Tệ hơn cả thời gian ngồi trong tù của gar trên Eelong. Không nghỉ ngơi. Không hề! Trò chơi tàn bạo diễn ra 24/7 – hay cách định lượng thời gian quỷ quái nào đó theo kiểu tính toán trên Zaada.
Lúc đầu, điều duy nhất làm mình kiên trì tiếp tục: mình giận Loor, Alder và Saangi vì đã hành hạ mình. Bộ ba này rất hà khắc. Mình sớm nhận ra, vì sao Loor cần Alder giúp. Họ luân phiên nhau hành hạ mình. Khi không làm mình khốn khổ, họ nghỉ… để lấy sức tiếp tục. Mình đâu được hưởng cái thú xa xỉ đó. Mình phải tranh thủ ngủ khi có thể. Nhưng nào được nghỉ ngơi hoàn toàn, vì nơm nớp lo không biết lúc nào họ lại bắt đầu hành mình. Căng thẳng như vậy đó. Mình cảm thấy cô đơn kinh khủng. Mỗi khi họ nói với mình thì chỉ toàn là những lời giáo huấn. Không hội ý hội iếc gì hết. Làm gì có chuyện cùng nhau đi dạo, cùng nhau giải khát sau một ngày dài, để đưa ra những lời nhận xét. Mình thui thủi một mình.
Tất cả, với mình, chỉ là chiếm được phần thưởng: nước và đồ ăn. Nếu không, mình sẽ không được ăn, không được uống. Đói khát là động cơ khá lớn, thúc đẩy người ta phải tập trung. Hàng ngày, mình lang thang trong Mooraj, tìm kiếm nơi họ cất giấu lương thực. Nhưng không bao giờ thấy. Ba người bọn họ nấp, quan sát và lên kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pendragon-6-nhung-dong-song-zadaa/131648/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.