NHẬT KÍ # 12 
(TIẾP THEO) 
TRÁI ĐẤT THỨ NHẤT 
(@Ella_mEn type) 
Mình la lên: 
- Đây là khách sạn của ông! Làm cách nào ra khỏi đây. Phải có cách khẩn cấp báo cho mọi người biết chúng ta đang kẹt trong này chứ. 
Nhìn quanh căn phòng khách xa hoa, ông Gunny lắc đầu. 
- Điện thoại bị cắt thì… bó tay. 
Thật điên đầu! Thế giới sắp sụp đổ, còn hai người mình bị nhốt trong cái phòng khách sạn mắc dịch này. Mình chợt kêu lên: 
- Có cách rồi! Chúng ta có thể đốt lửa và máy báo khói sẽ khởi động. 
Ông Gunny ngạc nhiên nhìn mình: 
- Máy báo khói là sao? 
Ồ, phải rồi. Năm 1937 mà. Chạy ra ban công mình nhìn xuống. Hy vọng thấy xác Saint Dane dập nát trên hè đường. Không có gì và mình cũng chẳng ngạc nhiên. Mình nghĩ tới con quạ to đùng. Khiếp thật! Nhưng không thể bị con quạ đen đó ám ảnh. Phải tìm cách ra khỏi đây. 
Mình nhìn xuống, thử tìm xem có cái bệ nào có thể bò ra được không. Nhưng điểm vững chắc có thể đặt được chân nằm cách xa mình tuốt dưới ba mươi tầng lầu. Đó là vỉa hè. Mình muốn nhìn lên, xem có cách nào leo lên mái không. Quá cao. Không thể với tới. Mình và ông Gunny hoàn toàn nằm trong rọ. 
Thú thật, thậm chí mình đã đứng đó cả mấy giấy, ráng biến thành con quạ. Chứ sao? Saint Dane là một Lữ khách, nếu hắn làm được, biết đâu mình cũng có thể làm được. 
Sự cố gắng vô ích đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pendragon-3-cuoc-chien-bat-thanh/2330999/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.