Mùa hè ở Bangkok luôn dày vò như vậy, bầu trời và mặt đất xi măng đang không ngừng nối vào nhau, như thể muốn nuốt hết những con người mang trên mình bộ đồ mỏng manh, hơi nóng bám vào cẳng chân, cảm xúc bực bội ức chế dần lên men trong không khí, vậy nên thỉnh thoảng có máy bay ngang qua bầu trời phát ra tiếng vang ầm ầm cũng khiến người ta chú ý.
Máy bay khởi hành từ đâu vậy? Nếu như có thể thật muốn ngồi lên đó bay đến nơi khác du lịch.
Xắn cao ống quần đồng phục, duỗi hai chân xuống bể bơi để hạ nhiệt, vừa lúc que kem trong tay chảy nước dính lên hàng chữ được thêu trước ngực áo đồng phục ngắn tay, "Kornchid", hoặc là "Cao Khanh Trần" hay là "Nine", nếu muốn thân thiết gọi "Tiểu Cửu", cũng được thôi, nếu không xuất phát từ ý đồ gì khác.
Một đám người mặc đồng phục giống nhau ngồi nhốn nha nhốn nháo quanh bể bơi, không cần nghĩ cũng biết đây là trong khuôn viên trường học. Ngôi trường tổng hợp này là một trong những trường đại học hàng đầu của Bangkok, với các lớp học được giảng dạy hoàn toàn bằng tiếng Anh, sau giờ học không nhất thiết phải nói ngoại ngữ, đa số các tân sinh viên vẫn dùng tiếng Thái để trao đổi về những nội dung không hiểu trên lớp, thường xuyên có những tiếng thảo luận xuyên biên giới tràn ngập không gian.
"Chậc!"
Cao Khanh Trần nhàn nhạt chậc một tiếng, đứng dậy rời đi.
Trở thành tâm điểm của đám đông không phải là chuyện xấu, nhưng nếu vì chuyện xấu mà trở thành tâm điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/patnine-hao-han-tinh-tran-in-bangkok/230587/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.